Một Thoáng Mây Bay …

Vì một lý do thật đặc biệt, tôi chỉ có thể đến được với Trại Hội Luận Kỹ Năng ĐST Ca Diếp có một ngày ! Đây có lẽ là cái Trại ngắn nhất và cũng là Trại dài nhất trong đời sinh họat GĐPT của tôi ! Ngắn nhất là về thời gian sống nơi đất trại, cái này khỏi giải thích dông dài, còn tại sao lại dài nhất ? _ Xin thưa đó là tại vì thời gian “thai nghén” chuẩn bị và thực hiện cho cái Trại “lịch sử” đặc biệt này !

Trại mặc dù đã được nghĩ đến từ lâu, đã được đầu tư trí tuệ của các anh chị em (ACE) _ sau này là các ACE trong Ban Quản Trại (BQT) _ nhưng lại không đưa vào đề án “Những Phật sự thực hiện trong năm 2007” của khối Nghiên cứu huấn luyện nên gặp rất nhiều khó khăn do dẫm chân lên các dự án đã có cũng như sự bất ngờ làm các Miền không gởi được nhiều trại sinh như mong muốn kèm theo thời khóa biểu đã đầy ắp công việc của cá nhân các anh chị, những người tổ chức trại cũng như người muốn tham dự trại ! Thế mà cũng nhờ “trùng trùng duyên khởi”, trại Họp Bạn ngành Nữ tạm hoãn nên Trại Hội luận Kỹ Năng Đời Sống Trại lại có cơ duyên thực hiện được _ như vậy bài học đầu tiên của tôi không chỉ là “cái này có vì cái kia có, cái này không vì cái kia không, cái này sinh vì cái kia sinh, cái này diệt vì cái kia diệt” như chúng ta đã thuộc lòng của Lý Duyên Khởi mà còn là “cái này có vì cái kia không” nữa ! có phải không, anh chị em ?   !!

Tôi đến Florida (Thành phố Orlando) lúc 7 giờ chiều ngày thứ Năm 30/8, được anh Lai ra đón về nhà cùng với chị Trúc, từ North Carolina đến _ Lúc ấy, theo thời khóa biểu trại (Cẩm nang) là cơm chiều và chương trình Lửa Đoàn Viên ở thành phố Jacksonville ; vì vậy mặc dù chưa gặp ai cả nhưng tôi vẫn cảm nhận như đã được thở chung với tất cả ACE của mình bầu không khí trong lành của Florida thơ mộng _ “kinh đô du lịch” của nước Mỹ. Trong khi chờ đợi máy bay của chị Trúc đến, tôi được nghe (qua cellphone cuả anh Cường) thông báo về thời tiết tại đất trại lúc bấy giờ mưa to gió lớn, làm tốc lều của trại sinh ! Ngày hôm đó tình cờ trước khi ra phi trường đi Trại, tôi nhận được một email khẩn báo của Hoà Thượng Thích Tịnh Không (người Trung Quốc, tu Tịnh Độ Tông) sẽ có giông bão lớn ở một vài nơi trên nước Mỹ, không nên đi ra ngoài từ 10 giờ tối đến 4 giờ sáng ! Vì vậy lòng càng thêm lo !! Thế nhưng, đúng là “làm Phật sự có chư Long Thần Hộ Pháp che chở” nên đêm hôm đó Lửa đoàn viên được tổ chức trong Chùa và ACE mình bình an vô sự, ngủ ngon giấc để sáng mai còn “bay” về Orlando nữa ! Tối hôm đó, chúng tôi _ tuy chỉ có 3,4 người, nhưng cũng được đoàn viên trong ngọn lửa ấm áp của tình Lam, anh Lai đặc biệt làm bếp để cho anh chị em chúng tôi mấy tô mì Quảng ngon lành nóng sốt ! (Một tình cờ “ngọt ngào” hơn nữa, đó là Chị Hoài _ hiền thê của anh Lai, lại là bạn cùng trường với tôi, thời Trung Học) Cảm ơn các anh Bạch Hoa Mai, Sử Thành, HChí Cường đã liên lạc ngay với chúng tôi để chúng tôi có được cảm giác an toàn là “dấu đi đường” vẫn còn trước mặt và mật thư chưa bị lấy mất !  !

Sáng sớm ngày mai, theo lệnh của BQT qua phone, chị Trúc và tôi phải có mặt ở Chùa…. nên anh Lai canh giờ để ra xe cho đúng hẹn ! Đến nơi thấy mọi người ở Jacksonville đã “bay” về tụ hội đầy đủ; không những thế, các lều cá nhân của Trại sinh và BQT đã “sắp hàng” theo đội hình và khu vực hẳn hoi, trông rất mỹ thuật. Tôi nghĩ rằng rèn luyện kỹ năng Đời Sống Trại không cần phải nói “đây, chúng ta đang rèn luyện, đang học tập những cái mới…” mà chính là qua những cái cũ, chúng ta thấy được cái mới, ví dụ như quang cảnh trước mặt chúng ta : cũng là những anh chị em ấy, chúng ta đã gặp tại những trại Huyền Trang 3,4, A Dục, Lộc Uyển… nhưng trong chuyến hành trình của “trại bay” lần này, họ nhanh nhẹn hơn rất nhiều, hoạt bát hơn, năng nổ hơn, biết chia sẻ, biết hoà đồng hơn v…v… như thế là Trại đã rèn luyện được, khơi dậy được nơi trại sinh những đức tính cần thiết của người ĐST. Học tập và rèn luyện cũng giống như đi trong sương, nó “thấm” ướt hồi nào mình không hay không biết, chứ không phải chỉ thông qua ngôn từ hay hành động, đó chính là sự vi diệu của hiện tượng “thấm thấu” _ còn nói theo ngôn ngữ Thiền, đó là “giáo ngoại biệt truyền” (ra ngoài lý thuyết) hay “trực chỉ thâm tâm” (chỉ thẳng vào tâm _ nghĩa là Tâm truyền Tâm) vậy ! Ai truyền cho ai ? Đó lại là nét đặc thù của sinh hoạt GĐPT ; đó là các anh chị truyền cho các em, các em truyền cho các anh chị và mọi người chúng ta cùng truyền cho nhau _ nghĩa là chúng ta vừa “nhận” vừa “cho”. Vì vậy qua một kỳ Trại, chúng ta luôn học tập đưọc rất nhiều điều lợi ích từ ưu điểm của những người khác đã đành, mà có khi còn từ các khuyết điểm của họ nữa, thế cho nên trong bài hát “Càng Đông” có câu “Càng đi họp được biết nhiều, càng đi Trại được ích nhiều…” Ngoài ra, đây chỉ mới là Giai Đoạn I của Trại ĐST, chỉ nhằm nắm được tinh thần của trại sinh và chuẩn bị tinh thần cho Trại sinh trong các giai đoạn tới.

Bây giờ nói đến nhiệm vụ chính của tôi, đó là 2 Trạm 3 và 4 của ngày Thứ Sáu 31/8. Chương trình gần giống nhau ; nghĩa là trước hết, khảo sát trình độ trại sinh qua mấy câu hỏi về Phật Pháp hay Tổ chức, Điều khiển, rồi sau đó đi vào phần hội luận. Ở trạm 3 với đề tài “Ý nghĩa Tên Trại Ca Diếp” và ở Trạm 4 với đề tài “Phương Pháp Truyền Đạt trong Giáo dục GĐPT”. Ở cả 2 phần, chúng ta đều phân biệt được rất rõ trình độ các trại sinh, vì đây là phần kiến thức căn bản, mặc dù đối với người Giảng Viên như tôi, rất quen mặt nhưng ít biết tên Trại sinh ! Điều thú vị là có những trại sinh tôi không biết tên cũng không quen mặt nhưng cứ chỉ định vào một vai trò trong thuyết trình đoàn, thế mà các em tỏ ra rất lanh lợi, hoạt bát, vững vàng trong nhiệm vụ của mình! Hoàn toàn bất ngờ khi được chỉ định nhưng các em không mất bình tĩnh, vừa nhìn tài liệu vừa thuyết trình và cố gắng để trả lời câu hỏi của các bạn trại sinh đưa ra ; đó là một ưu điểm, đáng khen, vì đó cũng là 1 đức tính cần thiết của người ĐST ; luôn sẵn sàng với một đề tài bất ngờ, thời gian hạn chế hay rộng rãi theo yêu cầu không báo trước. Về phía “khán thính giả” cũng không kém xuất sắc, đặt câu hỏi, thảo luận, đóng góp ý kiến v.v.. rất phong phú làm cho lớp học sinh động không buồn ngủ trong buổi trưa hè trên đồi hay bên hồ! Mặc dù khi thu nhận trại sinh, BQT không lựa chọn những thành phần ưu tú, nhưng có lẽ những ai cố gắng có mặt đã là ưu tú rồi chăng ? Cho nên qua 2 Trạm 3 và 4 tôi nhận thấy về mặt kỷ luật cũng như khả năng lảnh hội, trao truyền, các Trại sinh của Trại HL ĐST Ca Diếp hầu hết là trên trung bình. Tuy nhiên nhận xét này có phần hạn chế vì chỉ qua 1 ngày ngắn ngủi sinh hoạt với các em, trong không khí 2 buổi hội luận, và 2 bài khảo sát ban đầu, cho nên không phải là kết luận chung được mà chỉ là “một thoáng qua” trên bầu trời Trại Hội Luận ĐST Ca Diếp.

Để kết thúc tôi xin tán thán công đức của các anh chị trong BQT đã tham dự đầy đủ 5 ngày trại với những chăm sóc lo toan, quên ăn quên ngủ, chia sẻ tất cả vui buồn ngọt đắng với anh chị em trại sinh ; tôi cũng không quên khen ngợi tinh thần “vượt khó” của ACE Trại sinh từ khi khởi hành cho đến khi chia tay, sinh hoạt hăng say với Trại và lưu luyến sau khi rời Trại, ACE đã nêu cao tinh thần kham nhẫn của người ĐST, vượt cao hơn tinh thần tri túc của người Phật tử nữa ! và cũng xin thành tâm tri ân tất cả quí Thầy, quí Anh Chị, những Đơn vị… đã yêu mến GĐPT, giúp đỡ động viên, đưa đón, tiếp rước ân cần để người Huynh Trưởng GĐPT đi đâu cũng thấy có Tình Lam sẵn sàng che chở, đùm bọc.

Tâm Minh

561 lượt xem