Tôi yêu Huế nhưng không muốn Huế vươn lên như Sài Gòn, Đà Nẵng, Vũng Tàu, Bình Dương có đường phố thênh thang tráng lệ mà tôi yêu những con đường phủ kín tàn cây, có con phố đầy lá me bay, có Quốc Học có Đồng Khánh sân trường đầy phượng vĩ, nhạc hè sang vang vọng tiếng ve kêu. Tôi yêu những người bán hàng rong, những áo dài nghiêm chỉnh, trên đầu có chiếc nón bài thơ và chiếc đòn ngồi và đôi guốc gỗ, vén chiếc áo dài qua mông khi phục vụ khách hàng, với giá cả phải chăng, với món ăn đầy chất lượng, và cách tiếp xữ nói năng dịu êm của một thành phố văn hóa đậm đà thiết tha.
Tôi yêu thành phố Huế với những món ăn chân quê không nơi nào có được đó là món chè, món bánh, món rau sống nhỏ rứt mang tính ẩm thực thanh cao. Người dân Huế thưởng thức thực phẩm không phải bằng cái bao tử hay cái lưỡi thưởng thức những mùi vị trần trụi qua huyết nhục của mọi loài. Mà thưởng thức bằng mắt phải khéo đẹp bằng tai, khi nhai không nghe tiếng kêu, khi uống không nghe những âm thanh mà bằng cái đầu thăng hoa, mọi khẩu vị qua kỹ thuật trang trí bày biện thức ăn một cách văn vẻ, lịch sự thanh tao.
Tôi yêu những nhà nghỉ lưu động trên sông Hương, bạn có thể ra ngồi trước mũi, ngắm trăng ngắm cảnh và thưởng thức những món hàng rong tuyệt vời và nghe những giọng hát buông lơi, mái chéo mái đẩy, cò lã, Nam Ai, Nam Bằng và thấy chị Hằng khuấy động lung linh theo mái chèo của người bán hàng rong!
Đừng bôi bác Huế yêu hỡi những cô gái với chiếc quần thiếu vải, bởi nam nhân quần short mà vào nơi chùa chiền miếu mạo, cung đình đã là một thách thức không ai chịu nổi, huống chi là con gái đàn bà. Huế có cái cổ nhưng là “Luân Lý Đạo Đức chi lộ” giữ được ngôi bảo tộ, giữ được cái ngàn vàng mà từ đó tổ quốc được quang vinh.
Tôi yêu con sông Hương từ thượng nguồn đến biển suốt bốn mùa, không trống lòng, nước e ấp bờ sông, cho đến mùa hè nước biển có ngược dòng cũng vậy. Đất Thừa Thiên là đất thừa không thiếu, móc ruột mình trang trải đủ muôn phương. Đất Thừa Thiên là đất của yêu thương biết ngưỡng vọng cái thanh cao, trát việt.
Bởi vì thế mà tôi yêu tha thiết Huế, các o ở đây đặc biệt với mái tóc thề che kín vai, khi cần che kín ngực, chỉ e ấp dành cho một nửa của đời mình thưởng thức. Người dân Huế giờ đây sống đời hiện thực, vẫn không quên “Đất lề quê thói”. Tôi yêu Huế bởi “Cảo Thơm còn lại chút nầy Huế ơi!”.
(THỊ NGUYÊN)
611 lượt xem
Tin khác
LÁ THƯ SEN TRẮNG (Bản tin Sen Trắng số 03) BBT Trang Nhà Thế Giới xin đăng tải lại bài sen trắng Vu Lan của Htr Nguyên Tín – Nguyễn…
Thưa quý vị, Quý vị nào có duyên cầm được bản chiêm tinh này, trong mùa xuân Quý mão, xin quý vị hãy mỉm cười với vận mạng của mình,…
NHỮNG NỐT NHẠC THẦM LẶNG Phụng thân mến, Chị cứ ngỡ rằng chị em mình còn có dịp được làm việc chung qua những lần thực hiện kỷ yếu như…
CẢM NIỆM XUẤT GIA 08-02 Nhâm Dần Năm 2022 Ánh trăng thượng tuần tháng hai Ấn Độ dần khuất nơi phía chân trời xa thẳm, in bóng trải dài nơi…