Thời gian thay đổi từng phút từng giây và hơi thở con người thì trôi qua từng sát na. Ấy thế mà liệu có ai luôn luôn tĩnh thức để nhớ và quán xét từng lời nói và việc làm của chúng ta đã trôi qua như thế nào? Được, mất, thiệt hơn sẽ có nghĩa gì khi cơn gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm chúng ta gục ngã. Giở lại những trang giáo lý Phật đà, những bài học dấn thân của người huynh trưởng áo lam bổng thấy lòng có nhiều lắng đọng tinh thông hơn và thấy dòng đời mình đầm ấm như một con thác, với vận động của tỷ tỷ sát na, thác thì có cả nghìn năm, đời người ví đại trăm năm bổng dưng phù du quá thế.

   Phải chăng cái biết thì nhiều mà cái hiểu thì chưa tới nên kết quả những gì ta đạt được lợi không nhiều mà NGUY HẠI thì vô hạn.

   Ba mươi mốt năm một thời gian hơn nữa đời người, một quảng đường gian khó để xây dựng và gìn giữ theo kim chỉ nam của Đức Phật, theo mục đích và lý tưởng tổ chức GĐPT nhìn lại gia đình Đức Thiện những dòng thác đầu nguồn đã thôi ngừng chảy, còn lại chăng những đám mạ non chưa kịp vươn mình thành lúa nhưng vẫn cố trổ hoa thơm. Có nhiều lý do để chúng ta tự biện hộ hay bào chữa hoặc lý giải rằng việc người đến người đi là định luật vô thường hay là do ta thiếu "Đức Tin", hay do bản thể đó không thông suốt đường lối GĐPT và không đủ kiên định để tự đào thải mình. Thế là tình người bị cuốn trôi, người người bị cuốn trôi.. xa xôi không quay lại bao giờ…

   Hy vọng rằng ai cũng có thể nhìn ra cái khoảng trống, cái lổ hỏng khi mạ non bị thiếu nước. Dẫu biết rằng vạn vật đều tự sinh, tự diệt nhưng chúng ta đến được với nhau hay mạ non có lớn tốt tươi cũng nhờ bàn tay và những dòng nước mát và đó chính là nhân duyên hòa hợp.

   Dẫu biết rằng “duyên hợp rồi duyên tan”. Nhưng “Nghiệp” thì có thể chuyển hóa được. Người HT chúng ta phải là cái thiện duyên tốt hơn, để chuyển hóa cái duyên xấu ác, tạo nên một cái duyên mới thiện lành – đẹp đẽ hơn, làm sao để tập hợp cho được các ace, làm cho các ace gắn bó hơn với mình – với tổ chức nhiều hơn, mà không vì lý do này, hay điều kiện khác, mà phải rời tổ chức hay đơn vị. Dẫu mai này do hoàn cảnh, hay điều kiện cuộc sống, học tập mà phải ngậm ngùi chia xa, ai ai vẫn mãi mãi nhớ về, và nếu thuận duyên, dù ở bất cứ nơi đâu, các em vẫn nhanh chóng, thiết tha tìm về với tổ ấm muôn đời, bởi vì hạt giống này, đã được bàn tay lành nghề, của các anh – các chị cần mẫn chăm bón kĩ càng, cho dù được thả dưới vùng đất nào, các em cũng vẫn nẩy mầm vươn cao, rợp bóng mát cho đời.

   Chúc cho Đại Gia Đình Đức Thiện chúng ta luôn hiệp lực đồng tâm, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, trên thuận dưới hòa để chung vai nuôi dưỡng những mầm măng thẳng đứng cũng như không còn là những đám mạ non èo uột héo khô mà là những cánh đồng lúa chín trọn vẹn tỏa thơm thanh nhẹ ngát hương.

Diệu Khuê

1082 lượt xem