(Bài viết tặng các em Oanh Vũ và ngành Thiếu)

Nguồn tài nguyên quan trọng thứ ba đối với loài người đó là LƯƠNG THỰC. Nguồn tài nguyên nầy gồm có NÔNG-LÂM-HẢI SẢN mà thực chất đó là những sản phẩm có được trên hành tinh mang tên là quả đất này. Ai cũng biết hành tinh này là của chúng ta, không ai chối cải điều đó, nhưng mỗi quốc gia có một vùng lãnh thổ, vùng trời và vùng biển (nếu có) được phân định rõ ràng với một nền lịch sử, văn hóa, chính trị, xã hội… với những bản sắc đặc thù riêng.

Điều anh muốn nói cùng các em ở đây là trên giang sơn tổ quốc của mỗi nước, ấp ủ trọn vẹn hình hài của bao anh hùng, tổ tiên, ông bà và liệt đại tiền nhân của nước ấy. Do đó Phật dạy phàm làm người, trước tiên phải giữ đạo hiếu. Ngài nói: "Hiếu hạnh là Phật hạnh; Hiếu tâm là Phật tâm. Điều lành cao cả nhất là đạo hiếu. Điều ác cực trọng là bất hiếu. Sinh vào thời không có Phật, thờ cha kính mẹ tức là đã cúng dường Phật vậy”; và phải báo “TỨ TRỌNG ÂN”:

– Ân Cha Mẹ ta vừa nói.

– Ân Tổ Quốc ta phải xả thân. Văn học nhân gian chúng ta có rất nhiều thành ngữ nói về vấn đề nầy như: Giặc đến nhà đàn bà phải đánh. Quốc gia hưng vong,thất phu hữu trách v.v. . .

– Ân Thầy Bạn: Chúng ta có hai hạng thầy bạn. Thầy bạn ngoài đời, thầy bạn trong đạo, chúng ta thảy đều cung kính.

– Ân Chúng sanh hay ân quốc dân đồng bào.

Nếu thực hiện được như vậy thế giới nầy là một thế giới hòa bình đầy ắp nghĩa tình, khoan dung và độ lượng. Nói tóm lại nguồn tài nguyên thứ ba anh muốn nói đến hai chữ rất thân thương là TỔ QUỐC. Tổ Quốc còn có tên gọi nôm na, bình dân là GIANG SƠN hay SÔNG NÚI. Trong vũ trụ có Tam Tài là THIÊN-ĐỊA –NHÂN. Đất trời thì siêu nhiên, con người thì hữu hạn, nhưng tính tương tục không mất, nên có những trưng triệu gởi gắm cho nhau chớ có vô tình làm ngơ bỏ qua, như “sông cạn núi lở” thì quốc phá gia vong. Bão lũ tràn lan là đất trời nổi giận. Nắng hạn, cơ hàn là tham tàn nhũng nhiễu. Kẽ trí xem trưng triệu mà sử mình không lỗi, tránh họa tai. Kinh thư ghi lại không thiếu những thông điệp của đất trời gởi đến cho thế hệ của chúng ta. Và tuyệt nhiên không bao giờ nói đến việc chia cắt giang sơn. Kẻ nào chia cắt giang sơn, phần đông tổ quốc của họ sẽ biến mất trên bản đồ thế giới, chớ có coi thường!

Em ơi! Nghĩa ngắn gọn nhất của Tổ Quốc là đất đai. Mất đất đai là mất Tổ Quốc đó. Tố chất của đất là NHẪN. Đất cho con người và muôn loài lương thực, thực phẩm nhưng đất không bao giờ kể công. Nếu em không biết ơn đất và ném xuống đây cả bom lẫn đạn dày xéo thân thể đất, đất vẫn sanh cây ngọt trái lành. Em phóng uế lên đất, đất lại cho em năng suất cao hơn, đất màu mở hơn, phì nhiêu hơn. Và cuối cùng, khi em chết đất vẫn dang tay ôm em vào lòng như đã tha thứ và vổ về biết bao đứa con nghịch tử.

Chúng ta tu theo đạo Phật, hãy quán xem Tâm mình như Đất nên gọi là Tâm Địa. Đã có tâm địa thì năng sanh vạn loại công đức lành. Nhưng phải nhớ siêng chăm cày xới và gieo trồng những chủng tử thiện lành. Chúc các em luôn có tâm địa lành để nở hoa nhân cách phẩm hạnh. Một nền giáo dục mà bỏ chữ HIẾU là một nền giáo dục què quặt, năng sanh thứ văn hóa côn đồ, bất hão, bào mòn tính nhân bản, xóa mất cái bản sắc dân tộc, tàn lụi nền văn hiến quốc gia. Xót xa thay./.

THỊ NGUYÊN

475 lượt xem