Sương treo đầu cỏ lung linh
Xin cho ta gởi giọt tình lên sương
Ta đi qua cõi vô thường
Yêu mùa sen nở bên vườn hoa xuân
Mỗi chiều nghiêng bóng ta huân
Nghe mùa hương của núi rừng bay qua
Quay nhìn trong cuộc đời ta
Khác chi ngọn cỏ sương sa ven đường
Để rồi lệ đẫm lên sương
Ngàn năm một kiếp tang thương bao lần
Cuộc đời như áng phù vân
Chân trời góc biển bụi trần phiêu du…!

Quảng Hoa Phan Hồng Liên

540 lượt xem