HOA VÔ THƯỜNG

Hoa Vô Thường, hiển sinh dòng huyễn hóa
Tặng cuộc đời nhìn ngắm đóa ngân sương
Dù ra đi trên muôn hướng ngàn phương
Như ánh chớp, tia pha, bọt bèo, bào ảnh

Hoa Vô Thường, một đóa hoa không cánh
Gắn thực chơn thành muôn cánh phù vân
Mọi hiện hữu trong cuộc sống hồng trần
Như dòng chảy trùng trùng nhân duyên khởi

Hoa Vô Thường trổ bông từ vô thỉ
Ðến vô chung vẫn kết nụ phù hoa
Vẽ chân như thật tánh kết nên tòa
Như, như huyễn giữa muôn ngàn không sắc

Lật cánh hoa mang hình hài không sắc
Biến vô thường thành một đóa sắc không
Bóng hình thế núi, bóng dáng dòng sông
Nhìn bào ảnh, không còn sông núi nữa

Tự ngàn xưa, dòng huyễn sinh đã thế
Ðến ngàn sau, trổi muôn khúc hợp tan
Lắng tai nghe tiếng gảy của cung đàn
Không gảy nữa, tiếng đàn đâu cho biết

Lắng tai nghe trên cung bật còn mất
Tiếng đàn kia lại lên tiếng cung đàn
Ngân ngân vang theo nhịp khúc thời gian
Hoa bất diệt, giữa dòng đời sinh diệt

Trần Thị Hải Linh

1265 lượt xem