GIA ĐÌNH ÁO LAM KÍNH VIẾNG

Nam Mô Tiếp dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật.
Thương ơi giây phút rụng rời!
San Diego, Cali ở vị trí nào trên bản đồ thế giới!
Cách Huế – Sài Gòn, Việt Nam mấy đại dương xa?
Từ dạo phong ba bốn biển là nhà
Khi hội ngộ, lúc chia tay như bèo mây vô định
Người đến, kẻ đi đều do duyên không hẹn trước
Biết bao giờ gặp lại để xây hội trùng hoan.

Hôm nay,
trời quê hương tiết Thanh Minh nắng vàng đầu Hạ
Biển Bắc đang ấm dần từng lượn sóng bạc đầu gợn nhớ tiết Đông qua
Nghe tin anh đã xuôi tay buông thả
Thu thần thoát hoả lìa xa chốn bụi hồng.
Như rúng động địa cầu,
Bao nhiêu áng mây sầu cuồn cuộn giăng khắp không gian vô tận.
Dẫu biết rằng
80 năm có còn chi luyến tiếc!
Đã định được ngày về khi anh từ chối điều trị thuốc thang.
Chín năm qua ngoài hai trái tim trong lồng ngực
Từng hạt máu vi bào liên tục dấy nghiệp châu thân
« Bất sanh, bất diệt thường chân
Đã không Ngũ Uẩn, đớn đau thế nào! »

30 năm trúc rừng trăng Bát Nhã
Bao giọt đắng cuộc đời hầu như chỉ dành trọn riêng anh.
Hôm Đại Hội Gia Đình Phật Tử tại Thái Lan
anh ước mong về lại Thế Chí Đông Huyện Phong Điền, Cố Đô Huế
để được bước những dấu chân trần trên mảnh đất quê cha.
Nhưng sao được khi đường bay Bangkok – Huế rất xa
Mà anh lại đang từ Bệnh viện bước ra
Làm sao được khi anh đã dành trọn sức tàn
cho Đại Gia Đình Áo Lam Trên Thế Giới.

Anh Tâm Huệ Cao Chánh Hựu
Huynh Trưởng duy nhất thọ cấp Dũng dưới Cội Bồ Đề Ấn Độ.
Một Trạng sư đảm lược biện tài suốt trên bước Trường Đồ
Pháp kỷ Gia Đình Phật Tử Việt Nam.
Một con thuyền mong manh lướt trên đầu sóng hãi hùng
Một người anh khoan hoà, hát ca đồng điệu trong đời lam đơn giản
Anh từ mẫn như cha lành, lắng nghe cùng sẵn sàng chở che đàn em dại.
Anh kiên cường như đá tảng, không hề lay động trong tiếng khen chê
Anh biện luận sắc như gươm, dâng cao nguồn chánh khí
Anh tự tại trong các cơn đau sinh tử, chết đi sống lại đã bao lần.

Ôi thôi !
Giọng hò câu hát ấy nay còn đâu !
Người anh cả áo Lam Hải Ngoại nay còn đâu !
Khi tay anh buông thỏng, trả châu thân về cho tứ đại.
Cho đàn em thơ từ bốn châu buồn như ngây dại
Anh toả bóng mát một thời vô ngại hy hiến đến đời sau.

Đêm nay,
Hướng nguyện trời cao, dãy Thiên Hà tinh di, đẩu chuyển.
Anh đã đi hay anh đang đến !
Miên mang du hành vào Nguyệt Tận sắc – không
Bao chướng ngại, bao gian lao như hoa đốm hư không
Gương kham nhẫn từ hoà luôn toả sáng.

Gia đình áo lam phủ phục linh đường cung kính
Công Thái Sơn vời vợi , Trí siêu việt xuất thần
Miệt mài đưa Gia Đình Phật Tử từ bốn Đại Châu
Cây trái mười năm viên thành Đại Gia Đình Áo Lam Trên Thế Giới.
Một lần hành hương về đất Phật chưa xong
Hai lần đến Thái Lan công thành, mãn nguyện.

Đường sinh tử khôn cùng, anh buông tay liễu hoá
Ân tri ngộ sâu dày đâu kể xiết anh ơi !
Ngưỡng nguyện hồng ân Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Vô Lượng quang chiếu ánh vàng,
sen nở trên từng bước anh về Hải Hội.

Gia Đình Áo Lam đồng khấp bái

567 lượt xem