HÀNH TRÌ TRAI GIỚI.
Anh chị em Lam Viên thân mến!
Việc hành trì trai giới là một tập tục trên đường tu của các bậc trí nhân ngày xưa để nhiếp phục tham dục và thành tựu thánh quả. Đó là một bài học, hôm nay không cũ và mai sau cũng không hề lạc hậu. Chiếu kiến ngũ uẫn giai không mà tha thứ nhắc nhở nhau thành toàn phẩm hạnh vẫn là điều chí cốt trong công tác giáo dục sinh hoạt tu học mà chúng ta đang miệt mài đăng trình.
Để minh họa tôi xin kể cho anh chị em nghe câu chuyện số 490 Tiểu Bộ kinh rằng: Ngày xưa ở nước Ma Kiệt Đà có cậu con trai xuất thân từ một gia đình Bà La Môn giàu có tuyệt đỉnh thông minh, sớm biết trần gian là ảo mộng nên từ bỏ gia đình thân tộc vào núi Tuyết Sơn chuyên tu thiền định khổ hạnh. Chung quanh thảo am ngài có vợ chồng chim Bồ Câu, một con rắn, một con chó rừng và một con gấu. Cả bốn con vật nầy thấy vị khổ hạnh hiền lành nên thường đến nghe kinh.
Một hôm chim Bồ Câu chứng kiến cảnh chim Ưng bắt được vợ nó xé xác ăn ngay. Nó đau khổ tận tâm can và nghĩ Ái Dục sẽ xé nát lòng nó. Nó đến chỗ vị khổ hạnh và nguyện nếu không đoạn trừ được ái dục nhất quyết không rời chỗ nầy.
Vì miếng ăn con rắn lân la đến xóm làng, chui vào chuồng bò của một nhà nông. Con bò to lớn là cả một tài sản của gia đình, bò đã đạp vào đuôi rắn. Đau quá nó tức mình cắn con bò. Chỉ ít phút sau con bò ngã ra chết. Cả gia đình thương tiếc khóc con bò rồi đem xác con bò ra chôn. Thấy vậy rắn ăn năn đi về thảo am và nằm đó suy gẫm phải nhiếp phục sân hận. Nếu không nhiếp phục được sân hận nhất quyết nó không rời khỏi chốn nầy.
Con chó rừng một hôm đi săn mồi và thấy một con voi chết. Da voi cứng như đá. Nó tim ra hậu môn của con voi thấy mềm khoét một lổ ăn dần vào bên trong. Thấy bụng voi ấm áp nó ở luôn trong ấy hai ba ngày. Nắng nóng da voi khô cứng teo lại gần bít cái lổ. Con chó rừng không thể thoát ra được. Nó cố gắng hết sức chui đầu ra và ra sức bình sinh trườn ra da lông nó tuột ra cả đau đớn khôn cùng. Nó nghĩ Dục Tham suýt chút nửa làm nó mất mạng. Nó cố gắng trở về chỗ thảo am của vị đức hạnh và quyết trừ dục tham. Nếu không trừ được dứt khoát nó không rời chỗ nầy.
Lại nói đến chú gấu, Vì muốn có thức ăn ngon, nó rời khỏi rừng tiến về phía ngôi làng. Khi vừa vào trong làng dân chúng phát hiện bao vây. Gấu phải liều chết mới có thể thoát nạn mình đầy thương tích. Nó cũng về thảo am y nương nơi vị khổ hạnh và thề rằng Nếu không chế ngự được dục tham quyết không rời chỗ nầy. Trong lúc ấy vị khổ hạnh vẫn chưa đạt được thiền chứng cũng chỉ vì lòng kiêu mạn về dòng dõi xuất thân. Một vị độc giác du hành qua đấy, thấy vị khổ hạnh tuy chưa đạt thiền chứng nhưng cũng chín mùi nhân duyên nên hạ xuống thạch bàn trước thảo am ngồi đó. Vị khổ hạnh trong am bước ra thấy có kẻ chiếm thạch bàn của mình nên dùng lời thô ác mắng vị độc giác. Vị Độc giác khiển trách: Ông đã tu trì sao còn kiêu mạn. Nếu ông biết xả ngã tu trì thì ngay đời nầy ông có thể giác ngộ với danh hiệu là Siddattha. Sự kiêu mạn không xứng đáng là danh hiệu của ông. Nói xong ông bay vút lên cao tung bụi đầy người vị khổ hạnh. Vị khổ hạnh ăn năn vào am với quyết tâm cao đã nhiếp được sân hận và chứng được thắng trí. Lòng thanh thản vị khổ hạnh bước ra khỏi thảo am. Bốn con vật vội đứng lên đảnh lễ ngài rồi ngồi sang một bên. Ngài lần lượt hỏi bốn con vật vì lý do gì mà đến chốn nầy? Cả bốn con đều thuật lại như trên đã kể là vì dục tham sân hận mà chúng suýt bị mất mạng nên y nương chốn nầy mà đoạn trừ dục tham sân hận. Rồi theo lời tác vấn của bốn con vật ngài kể cho chúng nghe việc ngài ngu si mắng vị Độc giác và chỉ cho chúng cách đoạn trừ dục tham và đi đến thiền chứng để chúng về hang tấn tu. Không bao lâu sau cả năm xả báo thân và đồng sanh về cỏi trời ở chung cùng một hội chúng. Để xác chứng niềm tin nơi tứ chúng hậu lai Phật xác nhận bản sanh: Con gấu là tiền thân của đầu đà Ca Diếp. Chó rừng là tiền thân của Đại Mục Kiền Liên. Con rắn là tiền thân của Xá Lợi Phất. Nhà tu khổ hạnh là tiền thân của ta.
Anh chị em thương kính!
Trong vòng sinh tử luân hồi nhiều đời nhiều kiếp, ngay Đức Bổn sư của chúng ta và chư vị đại Bồ tát cũng đã trải qua nhiều kiếp làm loài thú, nhờ tu tập, nhờ sắc son một dạ tiến tu mà quý ngài đã nên ngôi đại giác. Nay chúng ta được phước duyên làm người lại không biết trợ bạn cho nhau trên đường tu hay sao? Rất mong anh chị em xét cho./.
NGUYÊN TÍN Nguyễn Châu
428 lượt xem
Tin khác
Duyên lành hội đủ, BHD GĐPT Gia Định trang trọng tổ chức lễ kỷ niệm 60 năm thành lập BHD GĐPT Gia Định vào ngày 01.12.2024 tại chùa Như…
Năm nay, GĐPT Lâm Đồng tổ chức kỷ niệm Chu niên lần thứ 75. Trong tâm nguyện tri ân, tiếp tục truyền trao ngọn đèn vô tận cho thế hệ…
GĐPT Lâm Đồng hình thành và phát triển qua 75 năm (1949 – 2024). Khởi đầu từ Gia đình Phật Hóa Phổ Lâm Viên, thế hệ anh chị đi trước…
Vào ngày 13 tháng 10 năm 2024 (nhằm ngày 11 tháng 9 năm Canh Thìn), Phật lịch 2568, thể theo lời cung thỉnh của Ban Hướng Dẫn GĐPTVN Trên Thế…
Vào hồi 13g30 (giờ địa phương Thailand) ngày 7 tháng 10 năm 2024, Đại Hội Huynh Trưởng GĐPTVN Tại Hải Ngoại lần thứ VII, nhiệm kỳ 2024-2028 đã chính thức khai…