Anh chị em thân mến,

Tự cổ chí kim, ai cũng thương bản thân mình hơn cả. Vì thương bản thân mình nên tìm mọi cách cung phụng tối đa cho nó, nhất là các vị vua chúa ngày xưa, các vị quan liêu quyền quý. Đã từng có những ông vua hằng ngày ăn không biết bao nhiêu sơn hào hải vị mà vẫn chưa thỏa lòng, còn dùng nhiều thức ăn kiểu cách gọi là “bổ dưỡng” rất tàn ác.

 Rồi cũng vì cung phụng tấm thân tứ đại này mà sinh ra mưu toan lường gạt, kẻ có chức quyền thì móc ngoặt hối lộ, đục khoét của dân, thời nào cũng có. Lún sâu hơn nữa là giết hại lẫn nhau.

Vậy thương bản thân mình hơn cả là đúng hay sai, các anh chị nhỉ?

Vào thời Đức Phật tại thế, có một lần vua Ba Tư Nặc đang đi dạo chơi với hoàng hậu Mạt Lỵ, đột nhiên vua hỏi: “Ái khanh có thương ai hơn chính bản thân mình không?”. Hoàng hậu đáp: “Tâu bệ hạ ngoài bản thân ra thần thiếp không còn thương ai hơn nữa, mà bệ hạ thì sao?”.

Vua đáp: “Trẫm cũng thế, không thương ai hơn chính bản thân này được, kể cả ái khanh”.

Rồi vua Ba Tư Nặc đem chuyện ấy bạch Phật. Phật dạy: “Dù đi khắp thế gian cũng không gặp một người nào mà không thương chính mình hơn cả. Nhưng đã biết thương mình thì chớ bao giờ gây phiền não cho kẻ khác và phải biết cách đưa mình ra khỏi phiền não, luôn luôn được an lạc”.

Ý Thế tôn dạy: nếu thương chính mình thì phải biết nuôi dưỡng chăm sóc “tâm” mình làm sao để được an lạc, không phải đợi đến đời sau mà trong phút giây hiện tại (luôn luôn), thế mới gọi là “thương” mình chứ!

Nếu chỉ chăm lo cho phần thể xác không hẳn là thương mình. Người biết tu tập không quá cung phụng cho tấm thân. Nhưng nói như vậy không có nghĩa là không chăm sóc nuôi dưỡng “thân”. Trong kinh Na Tiên Tỳ Kheo có nêu ví dụ chăm sóc thân như chăm sóc vết thương, vì vết thương sẽ làm đau đớn thể xác, không làm việc được. Người tu hành còn cần phải dùng đến tấm thân này để tu tập, để hành đạo.

Thưa anh chị em, điều này hàng huynh trưởng chúng ta chắc chắn ai cũng biết rồi. Làm thế nào để ra khỏi phiền não, ai cũng hiểu rồi, làm thế nào để được an vui trong hiện tại và cả vị lai, ít ai là không biết, chỉ có điều chúng ta thường lãng quên không tự nhắc nhở chính mình.

Ước mong anh chị em chúng ta đừng lãng quên để cuộc đời chúng ta mỗi ngày mỗi thăng hoa.

Thân ái kính chào!
BBT

348 lượt xem