Anh chị em Huynh Trưởng và Đoàn Sinh GĐPTVN thân mến!

Chúng ta đang kinh qua một thời đại thật phức tạp, mọi sinh hoạt tài năng trí tuệ lẫn cả đạo đức và tư cách của một con người đều được đánh giá theo hệ quy chiếu là đồng tiền, nên thực tế cuộc sống đã xảy ra những sự kiện nhức nhối, xé lòng.

Chúng ta đang bước đi trên dòng đời sanh diệt, với con tim không thương tật, thân không bệnh hoạn, khẩu không vọng ngữ, ý luôn thanh tịnh thì có thể vào ra lên xuống khứ lai tự tại vô ngại trước diệt sinh, điên đảo, phiền não.

Đức Thế Tôn là bậc đại đạo sư, Ngài đã đi bằng đôi chân của chính ngài trải nghiệm cả ba A Tang Kỳ kiếp với hình hài của vạn loại hữu tình mới tỏ rõ đầu mối của tử sanh.

Trong kinh Tiểu Bộ có câu chuyện rằng: Ngày kia đức Thế Tôn cùng đại chúng đang đi trên một đoạn đường rừng, bổng đức Thế Tôn quẹo qua một con đường tắc rất gian nan, hơn cả nửa ngày đường. Thế rồi ngài quanh trở lại con đường củ. Vừa lên khỏi con dốc cao có một cây đại thụ dưới gốc vàng bạc tung toé. Trên một tấm da thú còn để lại nhiều rượu thịt và hai xác người gục vào nhau chết ở dạng ngộ độc. Ở một bụi rậm kế bên có hai người chết không toàn thây. Phật bảo đại chúng hãy chôn cất những người chết, gom vàng bạc chôn dưới gốc cây rồi tiếp tục cuộc hành trình.

Trên con đường hành hoá, mỗi sự kiện là một bài học, từ đó A Nan bạch Phật về lý do ngài đi rẽ và sự kiện xảy ra dưới gốc cây đại thọ mà đại chúng đã thấy. Phật ôn tồn dạy:

Khi sáng trước khi rẽ ta có bảo đại chúng: “phía trước có rắn độc” Rắn độc đó là vàng bạc vung vãi quanh gốc cây mà các thầy thấy. Do một toán cướp bốn người vừa thực hiện ở thị trấn dưới chân núi. Đến đây mọi việc đã an toàn. Trưởng toán ra lệnh cho hai tên xuống chợ mua rượu thịt lên liên hoan rồi thực hiện việc chia chát. Hai tên ở nhà bàn nhau khi hai tên mua rượu thịt về họ nháy mắt nhau là bất thần rút gươm chém chết hai gã. Số còn lại chia hai. Do vậy họ kéo xác hai tên kia dấu vào bụi rậm rồi lấy rượu thịt ra đánh chén. Lại nói khi ở chợ mua rượu thịt hai tên nầy cũng bàn với nhau bỏ thuốc độc vào thức ăn và rượu để hai tên kia chết số vàng sẽ chia hai. Cho nên khi dọn rượu thịt ra, hai tên cướp còn lại tù tì đánh chén và đã chết gục bên bàn rượu như quý thầy thấy. Do vậy mà đệ tử xuất gia của ta không được cất giữ tiền bạc là thế.

Chuyện trên đã cách đây gần 2.600 năm, còn ngày nay nếu theo rõi chuyện pháp đình chuyện tương tự như vậy nhiều kể không xuể.

Cướp trong bóng đêm, cướp giữa ban ngày. Giết nhau trên đường phố. Giết nhau ở cơ quan. Giết nhau qua mưu trí. Thật hư khó phân, chánh tà khó biết. Thiên hạ lo thủ thân. Ít quan tâm đến cộng đồng mà các nhà xã hội thường gọi là bệnh vô cảm.

Để xây dựng niềm tin, để thực hiện lý tưởng, để hoàn thành sứ mạng, hãy phát huy tinh thần độ chúng, xin tất cả hãy hết lòng.

Thân ái cùng tất cả anh chị em!

BBT.

410 lượt xem