BÀN TAY XUÂN VỖ

Nắng reo một thoáng tuyệt vời,
Con trâu xuân của đất trời công phu;
Lúa cờ phất phới hè thu,
Hương thơm vượt cõi sương mù lá lay;

Quê hương còn đó ai hay,
Sáo chiều mục tử tỉnh say giựt mình;
Mây ngàn gió hát lời Kinh,
Chim muông hót gọi bình minh nắng về;

Gió xuân lay động tình quê,
Ai người cuộc lữ trăm bề nhớ thương;
Dầu cho đời có vô thường,
Hồn xuân vẫn dõi trên đường thiên di;

Đá cười rêu nhả hồn thi,
Nước đùa với lửa có chi ngại lòng;
Gió còn đùa đỉnh cô phong,
Mùa xuân còn mãi trong lòng thế gian.

Mùa xuân không ngự thiên đàng,
Mắc chi bao kẻ mộng vàng lá lay;
Tình cha nghĩa mẹ ai hay,
Tình xuân lắm kẻ ngất ngây khói hồng.

Trăm năm đi có về không,
Cao xanh cười ngắm tía hồng vào ra;
Đàn trâu đi giữa hoàng hoa,
Mấy con nhớ cỏ tìm ra ruộng đồng;

Sông còn nắng đục mưa trong,
Non cao lỗi hẹn biển trông ai về;
Trăng ngà bóng thả Tào khê,
Bàn tay xuân vỗ, đá nghe gục đầu!

Đời như còn một phép mầu,
Tâm xuân thường trụ trên đầu thế gian;
Bàn tay xuân vỗ phím đàn,
Thức trăm con dậy giữa hoàng huy xưa!

oOo

Xuân Tân Sửu – 2021
Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa

982 lượt xem