TIỂU SỬ

CỐ HUYNH TRƯỞNG CẤP DŨNG GĐPTVN

NGUYÊN NGỘ – NGUYỄN SỸ THIỀU
(1927-2011)

——— oOo ———

 

Xuất thân từ một gia đình trung lưu Nho Giáo, anh Nguyễn Sỹ Thiều sinh năm 1927 tại phường Phú Hòa, thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên – Huế, là con thứ trong một đại gia đình gồm có 14 anh chị em (8 nam, 6 nữ). Thân sinh là cụ ông Nguyễn Sĩ Phú, chánh mẫu là cụ bà Nguyễn Thị Cam và kế mẫu là cụ bà Tôn Nữ Thị Huệ cùng cụ bà Nguyễn Thị Nhung. Anh theo học văn hóa tại các trường tiểu học và trung học ở thành phố Huế, tốt nghiệp trung học đệ nhị cấp.

Là một thanh niên trí thức đương thời, anh đã tích cực tham gia các công tác cộng đồng với mục đích đóng góp một phần nào tri thức của chính mình vào việc phục vụ nhân sinh và làm đẹp xã hội:

– Năm 1953, anh xin vào làm việc tại cơ quan dược phẩm Nguyễn Cao Thăng (Tp. Huế), cũng trong thời gian này anh tham gia dạy văn hóa cho lớp “dự bị xuất gia” tại chùa Từ Đàm theo lời đề nghị của Chư Tôn Đức.

– Từ năm 1953 đến 1978, anh lần lượt dạy các bô môn Văn–Sử–Địa tại các trường Bồ Đề Hàm Long, Bồ Đề Tây Lộc (1953–1965); giữ chức vụ Hiệu Trưởng Trường Bồ Đề Tây Lộc (1966–1967); dạy tại Trường Kỹ Thuật Huế (1959–1975), Trường Hòa Bình (1975–1977), Trường Trần Cao Vân (1977–1978).

– Kể từ năm 1979, vì thiếu thiện duyên và tuổi già, sức khỏe yếu kém, anh đã nghỉ dạy.

Anh lập gia đình với chị Phan Thị Gái và sinh hạ được 5 người con gồm 3 nam, 2 nữ.

Anh gia nhập Gia Đình Phật Hóa Phổ (tiền thân của Gia Đình Phật Tử Việt Nam ngày nay) từ năm 1951 tại Gia Đình Phật Hóa Phổ Gia Thiện, Khuôn Hội Đông Gia, thành phố Huế, một trong 3 đơn vị đầu tiên của tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam ngày nay.

Khoảng năm 1952-1953, anh đã cùng với anh Tâm Thiệt – Nguyễn Xuân Quyền và chị Tâm Chánh – Hoàng Thị Kim Cúc vận dụng trí lực để giữ vững tổ chức bằng cách duy trì sinh hoạt để từng bước vượt qua chướng nạn, từ đó tổ chức mới tồn tại và phát triển, có lúc đến tột đỉnh (1963-1975) và thăng trầm cho đến ngày nay.

Trong quá trình trưởng thành trong tổ chức, anh đã từng giữ các chức vụ:

– Từ năm 1955-1956: Liên Đoàn Trưởng GĐPT Gia Thiện – tức là GĐPT Thuận Hoá ngày nay.

– Từ năm 1956-1957: Thư Ký Ban Hướng Dẫn GĐPT Trung Phần.

– Từ năm 1958-1959: Cố Vấn chuyên môn Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên.

– Từ năm 1962-1965: Thư Ký Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên. Trong nhiệm kỳ này anh đã cùng anh chị em Huynh Trưởng GĐPTVN cùng với Chư Tôn Đức và đồng bào Phật Tử cùng đứng lên đòi nhà cầm quyền đương thời thực thi 5 nguyên vọng của Phật Giáo Đồ trong cuộc vận động tự do tín ngưỡng – bình đẳng tôn giáo – công bằng xã hội của Phật Giáo Việt Nam.

– Từ năm 1965-1967: Ủy Viên Nội Vụ & điều hành Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên.

– Từ năm 1967-1969: Phụ Tá Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên (nhiệm kỳ anh Như Tâm – Nguyễn Khắc Từ giữ chức vụ Trưởng Ban).

– Từ năm 1969-1971: Phó Trưởng Ban Ngành Nam Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên. Sau khi anh Trưởng Ban Nguyễn Xuân Quyền bị tai nạn trong một chuyến Phật sự tại Hương Thuỷ, anh đã được suy cử thay thế chức vụ Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên cho đến hết nhiệm kỳ.

– Từ năm 1971-1973: Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên và lưu nhiệm cho đến năm 1976.

– Năm 1976, thi hành chỉ thị của Cố Hoà Thượng Thích Thanh Trí, Chánh Đại Diện Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Tỉnh Thừa Thiên, duy trì và bảo toàn Ban Hướng Dẫn cho đến khi tổ chức được Đại Hội, Huynh Trưởng Nguyên Ngộ – Nguyễn Sỹ Thiều đã cùng Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên khâm tuân, tiếp tục giữ cương vị Trưỏng Ban cho đến ngày hôm nay.

– Năm 1995, sau hội nghị bất thường của toàn thể Huynh Trưởng cấp Dũng và cấp Tấn toàn quốc tại Trại Trường GĐPTVN Đà Lạt nhằm kiện toàn lại Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN, anh được hội nghị suy cử vào chức vụ Phó Trưởng Ban Ban Hướng Dẫn Trung Ương đặc trách Ngành Nam cho đến nay.

– Năm 2004, Đại Hội kỳ I GĐPTVN Trên Thế Giới đã mời anh giữ chức vụ Cố Vấn Ban Hướng Dẫn GĐPTVN Trên Thế Giới, và anh tiếp tục trong cương vị này cho đến nhiệm kỳ 2008–2012 của Ban Hướng Dẫn GĐPTVN Trên Thế Giới.

Với hạnh nguyện cùng sự cống hiến của anh cho sự phát triển và thăng tiến của tổ chức, năm 1971 anh được Hội Đồng Xếp Cấp Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN tấn phong vào hàng ngũ Huynh Trưởng cấp Tấn GĐPTVN theo quyết định số 246/HDTƯ/QĐ ngày 06.06.1971, thâm niên hồi tố từ tháng 05/1964.

Đến năm 1990, với công hạnh của một Huynh Trưởng suốt đời trung kiên với lý tưởng Gia Đình Phật Tử, đem hết trí tuệ để lèo lái tổ chức vượt qua những chướng duyên ngoại tại lẫn nội tại, hầu giữ vững sự sống còn của tổ chức trong một hoàn cảnh xã hội đầy biến động, anh đã được Hòa Thượng Quyền Viện Trưởng Viện Hoá Đạo GHPGVNTN, chấp thuận đề nghị của Hội Đồng Huynh Trưởng Cấp Dũng GĐPTVN tấn phong cấp Dũng theo quyết định số 004/QĐ/VHĐ ngày 1.12.1990 do Hòa Thượng Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Huyền Quang ấn ký.

Là một Huynh Trưởng có nhiều khả năng – nhất là về hoạt động thanh niên – anh đã từng được cử làm Ban Quản Trại và Huấn Luyện Viên vào các thời điểm:

– Năm 1955, Huấn Luyện Viên Trại Hiền Độ, đào tạo Đoàn Trưởng tại chùa Quy Thiện.

– Năm 1958, Trại Trưởng Trại Tịnh Hạnh, đào tạo Liên Đoàn Trưởng cho các GĐPT Trung Nguyên Trung Phần.

– và rất nhiều trại huấn luyện khác trong cuộc đời làm Huynh Trưởng GĐPT của anh…

Trong quá trình sinh hoạt, anh đã tham dự hầu hết các kỳ Đại Hội Huynh Trưởng Toàn Quốc GĐPTVN tại Trung Tâm Quảng Đức – Sài Gòn, Huế, Đà Lạt, Quy Nhơn và Đà Nẵng.

Trong công tác lãnh đạo, anh là người trung kiên với Hiến Chương của GHPGVNTN và Nội Quy – Quy Chế của GĐPTVN. Anh đã đề ra và vận dụng triệt để tinh thần “Bất Dung Sai”. Anh thường nhắc nhở anh chị em trong hàng ngũ Huynh Trưởng bằng những mẫu chuyện dẫn dụ có ý nghĩa sâu sắc; dù gặp bao nhiêu trở lực nhưng anh luôn giữ tròn khí tiết, danh dự cho bản thân và tổ chức. Anh là người xác định: Tổ chức Gia Đình Phật Tử là một tổ chức “phi chính trị” – không làm chính trị – một cách kiên quyết nhất, cho nên ngay sau khi nội bộ bị phân hoá, khi củng cố lại tổ chức tại Thừa Thiên, anh đã ký một văn thư xác định: Gia Đình Phật Tử không làm chính trị. Anh viết: “Khôn nơi chính trị là khôn dại, dại chốn Thuyền Lâm ấy dại khôn”.

Anh là một cư sĩ thuần thành và trung kiên của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất với câu nói bất hủ của ngài Huyền Trang: “Thà đi về phía Tây mà chết chứ nhất quyết không quay lui”.

Anh là một người Huynh Trưởng lãnh đạo luôn luôn đặt mục đích và trách nhiệm của tổ chức lên trên cá nhân; cùng một bầu nhiệt huyết với tinh thần “bất thối chuyển”; là một tấm gương sáng cho từng lớp thế hệ kế thừa noi theo.

Giờ đây anh không còn nữa, thuận thế vô thường, anh đã xã báo thân vào lúc 19 giờ 30 phút ngày 24 tháng 6 năm Tân Mão (nhằm ngày 24 tháng 7 năm 2011) sau một thời gian dài suy giảm sức lực, ngay sau Hội Nghị Trưởng Ban – Tổng Thư Ký – Uỷ Viên Nội Vụ của Ban Hướng Dẫn Trung Ương Gia Đình Phật Tử Việt Nam toàn quốc thành tựu viên mãn, và trại Hạnh truyền thống của Ngành Nữ GĐPT Thừa Thiên cũng vừa mới kết dây thân ái bế mạc. Có lẽ anh đã rất thỏa mãn và yên lòng khi nhắm mắt ra đi…

— oOo —

NGUỒN GỐC – XUẤT XỨ TÀI LIỆU: Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN.

2652 lượt xem