Nam mô Vu Lan Hội Thượng Phật Bồ Tát

Mỗi năm đến ngày rằm tháng bảy, đó đây những người con thảo, cháu hiền, tự nhiên cảm thấy lòng bâng khuâng se thắt, man mác nỗi nhớ niềm thương. Lòng thương nhớ cha mẹ, thân bằng quyến thuộc hiện còn trên dương thế. Nỗi tiếc thương ông bà cha mẹ anh em đã qua đời. Để cho nỗi lòng thương nhớ được phần nào thâm trầm êm dịu, những người con thảo cháu hiền dâng trọn nén tâm hương khấn nguyện trong chiều thu Vu-lan thắng hội. Nguyện gởi tình thương nhớ theo làn khói trầm hương quyện tỏa, cầu mong đức Phật Thích-Ca, Phật A-Di-Đà, mười phương chư Phật, chư vị Bồ-Tát cùng những hồn thiêng chứng giám tấc dạ chí thành.

Công cha nghiã mẹ cao vời
Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta
Nên người ta phải xót xa
Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao.

Nhằm tưởng nhớ đến công ơn cha mẹ, thể hiện tinh thần hiếu thuận của người Phật tử, GĐPT Đức Hưng đã tổ chức Lễ Cài hoa hiếu hạnh PL2555 – DL 2011vào lúc 19 giờ ngày 16/7 AL tai chua Hưng Phước

Toàn thể đạo tràng cùng lắng lòng hướng về Cha Mẹ qua lời thoại “Ý niệm về Mẹ” kết hợp với sự diễn xuất của các Huynh trưởng qua Hoạt cảnh Tình Mẹ:

“ Một mái nhà tranh đơn sơ, với khu vườn, nải chuối, buồng cau ..luôn được chăm sóc bởi bàn tay người Mẹ đang làm nghề may vá, nuôi đứa con trai mình ăn học. Cậu con Trai được lên Sài Gòn học và đã thi đậu, cậu mãi miết ăn học theo lời dạy của Mẹ, mà quên rằng nơi quê nhà mẹ mình đang vò võ ngóng trông với thân thể gầy mòn và sức khỏe ngày càng suy sụp vì làm lụng vất vả, vì nỗi nhớ con da diết…

Vì con sức khỏe hao mòn,
Vì con mẹ chẳng phấn son bao giờ

Cho đến một ngày kia, ngày Lễ Vu Lan, trong khi ngồi chơi với bạn, cậu chợt nghe đâu đây bài hát “Bông hồng ài áo” cậu bỗng chợt nhớ tới Mẹ, người Mẹ thương yêu mà hơn 3 năm nay cậu không một lần về thăm lại, chỉ mãi miết lo dùi mài kinh sử.

Cậu mỉm cười, mua một cánh hoa Hồng dành tặng Mẹ. Chuyến xe cuối trong ngày đã đưa cậu về quê, về đến nhà người đầu tiên cậu gặp không phải là Mẹ mà là một cô gái chân quê, cô bé hàng xóm ngày xưa giờ đã lớn, cô đón cậu không phải với nụ cười mà là một ánh mắt xót xa, đau đớn…

Cậu vui mừng khi gặp lại cô bé ngày xưa, hồn nhiên đưa quà như ngày nào cậu cho bé … khi nhận quà cô bé đã bật khóc nức nở…, có gì đó không ổn, cậu chạy vào nhà tìm Mẹ nhưng không thấy, cậu hỏi ‘Mẹ đâu’ … cô bé càng khóc lớn ….

… Và Cậu đã khụy xuống, khi nhìn thấy mộ của Mẹ mình … Mẹ ơi, Mẹ ơi… tiếng nấc gọi Mẹ đã lạc vào không gian, đau xé lòng người … Dù có gọi ngàn lần đi nữa, cậu vẫn không nghe được tiếng Mẹ ngày xưa, dù có mong muốn vạn lần đi nữa cậu cũng không thể nào tìm lại hình bóng Mẹ hiền… Mẹ đã ra đi, Mẹ đã ra đi. ”

Hoàng hôn phủ trên mộ …
Chuông chuà nhè nhẹ rơi
Tôi biết tôi mất mẹ…..
Là mất cả bầu trời…!

….. Công ơn cha mẹ, biết nói sao cho vừa! Giờ này trước ngôi Đại Hùng bửu điện trang nghiêm, thấp nén hương trầm, lòng con thành kính, chấp tay nguyện cầu. Cầu cho cha mẹ sống lâu, mẹ là tất cả nhiệm mầu thiêng liêng.

Gia  Định, Việt Nam
www.gdptthegioi.org

364 lượt xem