Thưa Anh Chị Em Lam Viên bốn phương,

Trong Anh Chị Em chúng ta có rất nhiều người mắc một chứng bệnh rất nặng mà không tự biết, đó là “bệnh … ngã mạn”.

Ngã mạn là kiêu căng, ngạo mạn, tự cao, tự đại v.v.. tự cho mình đúng nhất, hay nhất không cần biết mình có được đa số quần chúng công nhận hay không. Không chỉ Phật pháp dạy chúng ta phải diệt trừ tánh xấu này mà trong nhân gian cũng không ai ưa những người kiêu ngạo, ngã mạn. Mặc dù những người kiêu ngạo, ngã mạn là những người có cái gì đó trên trung bình, hơn người ta một chút, ví dụ học giỏi, nhiều bằng cấp, kiếm được nhiều tiền, có sắc đẹp, có quyền thế v.v.. và v.v.. Họ có thể được nghe những lời tán dương, bợ đỡ, những tiếng vỗ tay của 1 “nhúm” nhỏ khán / thính giả / độc giả v.v.. nhưng nhất định không thể có được tình thương, sự yêu mến chân tình của mọi người chung quanh. Người huynh trưởng Gia Đình Phật Tử mà mắc bệnh ngã mạn thì đã mất hết một nửa phẩm chất huynh trưởng của mình rồi.

Có một câu chuyện nhân gian nói về tánh kiêu mạn không chỉ bị loài người xa lánh mà cả loài vật (súc sanh) cũng không ưa: Trong 1 khu rừng ở phương Đông, một bác chim Cú Mèo kia trú ngụ trên một cây to, gần tổ của con chim Cu Cườm. Trong khi Cu Cườm bé nhỏ được mọi người thương mến thì bác chim Cú Mèo bị mọi người xa lánh thấy rõ. Phiền não và chán đời quá, bác Cú Mèo “dọn nhà” qua phương Tây. Trước khi đi, bác ghé nhà Cu Cườm tâm sự: Ta phải đi qua phương Tây đây chú em à! Ở đây thiên hạ kỳ thị quá! Cu Cườm nhỏ nhẹ nói: bác muốn dọn đi thì tùy bác thôi nhưng tôi nói cho bác biết để coi thử có đúng không nha! Qua phương Tây người ta cũng không welcome bác đâu! _ Ủa, tại sao chú em nói kỳ vậy? _ Tại vì tiếng kêu của bác khó chịu quá, ai nghe cũng không ưa! Vì vậy, muốn được sống hòa hợp với mọi người, chính Bác phải thay đổi tiếng kêu chứ không phải là thay đổi chỗ ở. Quả thật, mới ở phương Tây đuợc vài ngày, Cú Mèo phải “khăn gói lên đường” trở lại phương Đông!

Cũng vậy, chúng ta muốn được hòa hợp với đại chúng Phật tử thì phải thay đổi thái độ của mình, thái độ mà đức Phật đã dạy, mọi người đều biết, đâu là “chánh” đâu là “tà” không phải to miệng, lớn tiếng, dùng từ thô lỗ cộc cằn, dùng những phương tiện hiện đại ở những quốc độ mà không ai biết đến mình để khoe tốt về mình, nói xấu người khác … (tâm ngã mạn biểu hiện dưới hình thức khác) thì nhất định cuối cùng cũng phải dọn về trú xứ với những người quen biết mình nhiều năm tháng … Chỉ có thực hành Phật Pháp mới đem lại lợi ích và an lạc cho bản thân và cho cộng đồng mà thôi. Bất cứ nơi nào chúng ta có mặt, Phật Pháp phải được hiện hữu trong đời sống hằng ngày, đó mới chính là nguồn an ủi và sự trợ giúp đắc lực nhất khi chúng ta gặp khó khăn, thất bại … Còn nếu ngược lại, sống bằng tâm ngã mạn, miệng nói Phật Pháp mà tâm đi ngược lời Phật dạy _ vào Chùa thì tụng Kinh niệm Phật mà rời khỏi Chùa thì làm nhiều việc ác v.v.. như vậy thì dù ở đâu, phiền não và đau khổ nhất định sẽ theo sau!

Thân kính chúc Anh Chị Em chúng ta luôn tỉnh thức để có thể thành tâm thực hành Phật Pháp, giữ gìn Luật Gia Đình Phật Tử và gắn bó với Nội Quy và Quy Chế của chúng ta; đó là phương pháp tốt nhất để đối trị Tâm ngã mạn.

Trân trọng,
BBT

401 lượt xem