Anh chị em Lam viên thân mến.

Có một lần, lúc ấy Đức Thế Tôn đang ở trong rừng Trúc Lâm, gần thành Vương Xá, đại đức Xá Lợi Phất và đại đức Mục Kiền Liên lại thiền định tại hai nơi khác. Hôm ấy, nhằm lúc trăng tỏ, bầu trời thanh trong mát mẻ, Xá Lợi Phất ngồi nhập định ngoài trời. Có đôi hung thần đang đi trên không trung, từ phương bắc lại, nhìn thấy Xá Lợi Phất ngồi ngoài trời, ở trần trùng trục lại có cái đầu mới cạo, tròn vo lán bóng, hung thần thứ nhất, đã tàn ác lại tinh nghịch, nói với thần kia: “Để tôi xuống gỏ cái đầu của sa môn nầy một cái chơi”. Vị hung thần thứ hai, tuy là hung thần nhưng còn đôi chút, lương tri liền cản lại “không nên như thế, chớ quấy phá người tu hành, hơn nữa đó là một đại sư có thần lực mầu nhiệm, mạnh mẻ lắm”. Hung thần kia vẫn một mực thực hiện cho được ý định của mình. Mặc dù đã ba lần vị hung thần thứ hai cản lại, hắn vẫn bay thấp xuống giáng một cú đánh long trời, cú đánh ấy có thể làm ngã một con voi hoặc làm lở một ngọn núi lớn.

Các anh chị nghĩ xem điều gì sẽ xẩy đến?

Lạ thay, cú đấm hy hữu vừa giáng xuống thì đồng thời vị hung thần ấy la lớn “cháy, chết tôi rồi!” và lập tức rơi ngay xuống địa ngục.

Thời khắc ấy đại đức Mục Kiền Liên nhờ có thần thông, thấy Xá Lợi Phất bị hung thần giáng cú đấm quá mạnh vào đầu, liền đến thăm, có mệnh hệ gì không?

Đến nơi thấy Xá Lợi Phất vẫn ngồi bình yên, liền hỏi: “Thưa Ngài, sự việc vừa xẩy ra có gì tai họa cho ngài không? sức khỏe của ngài bây giờ như thế nào?”. Xá Lơi Phất đáp: “Thưa ngài, hiện giờ tôi chỉ hơi đau đầu một chút thôi”. Mục Kiền Liên ngạc nhiên: “Hay thay, thưa đại đức, lạ thay, thưa đại đức, cú đấm như sấm sét giáng lên đầu đại đức như thế mà ngài vẫn khỏe, pháp lực của đại đức quá lớn lao!”.

Xá Lợi Phất cũng tán thán Mục Kiền Liên: “Thần thông của ngài quá vi diệu, từ xa mà vẫn nhìn xuyên suốt, thấy rõ mồm một như đang ở trước mặt ngài!”.

Thế Tôn biết chuyện, liền dạy tăng chúng: “Người nào có tinh thần vững chắc như núi đá, lòng không sao động như mặt nước lặng yên, gặp khó cũng không sờn, gặp vui cũng không mong, người nào biết rèn luyện đức kiên định thì không bao giờ sợ hãi, nao núng, khổ não nào cũng không dính mắc, chẳng ai có thể hại mình được”.

Thưa anh chị em, lời dạy này của Đức Thế Tôn, chúng ta phải nằm lòng và thường xuyên tư duy sâu sắc mới vững vàn trên bước đường tu tập của mình. Trên đường tiến tu làm sao khỏi gặp lắm chông gai và nhiều nguy hiểm, luôn luôn phải đối đầu với ma hung quỷ dữ.

Chúng ta còn nhận ra thêm một điều: đã là hung thần còn lại chút lương tri và biết đánh giá tiềm lực của dũng pháp. Loại hung thần này hy vọng có ngày chuyển hóa. Đáng thương là loại hung thần đã tàn ác mà lại mù quán!

Thưa các anh chị em trên đường phụng sự lý tưởng Gia Đình Phật Tử, có lẽ cũng thế đó chúng ta cần phải biết rèn luyện tinh thần vững chắc như núi đá, tâm không dao động như mặt nước hồ thu, kiên định vững mạnh thì không thể có một hung thần nào tàn hại chúng ta được. Phải thế không? thưa các anh chị em?

Dù có thần thông đệ nhất nhìn thấu suốt mọi nơi mà nếu thiếu pháp lực kiên định vẫn chưa đủ.

Thân ái chào tất cả anh chị em
BBT

401 lượt xem