TRẠI BAY
VƯỢT THỜI GIAN 2 (11-13 /4 /2009)
Vào buổi sáng tinh sương ngày thứ bảy, với bao nhiêu háo hức đợi chờ khi nghe đàn anh, đàn chị kể lại TRẠI BAY VƯỢT THỜI GIAN 1 của ba năm về trước. Hôm nay đây ngày chờ đợi của em đã và đang đến, đến một cách chậm chạp vì em thức dậy từ lúc năm giờ sáng 11.4 dù đêm qua không ngủ được ! các anh chị cũng biêt tại vì sao? Nói nhỏ cho anh chị và các bạn nghe. Ba chữ VƯỢT THỜI GIAN nó đến, nó làm em không ngủ hìhì.
Đến trường tiểu học Faifield nơi GĐPT CHÁNH PHÁP thường sinh hoạt, 6g40 cổng trường chưa mở, nhưng các bạn đã tụ tập gần đông đủ, em nghĩ chắc các bạn giống như em cũng nôn nao đợi chờ, từng phút trôi qua… 7g00 sao lâu đến.
Khi tiếng còi tập họp vang lên, em vội vàng mang túi sách lên vai (backpack) các anh chị gọi là ba lô hìhì… lần đầu em nghe gọi. Chạy vào hàng, đội em đã đầy đủ 4 người, nhìn qua nhìn lại có tới 7 đội, mỗi đội 4 người không thiếu người nào. Sau lời anh LĐT khai mạc trại, với những dặn dò, quan tâm cho chúng em. (Em nói thầm XIN CÁM ƠN ANH đã cho chúng em tình thương ấy). Chị TUYỀN và anh TÚ đi vào múa mấy, mới đầu chúng em không hiểu hai anh chị muốn làm gì, vì anh TÚ hay đùa giởn (sorry anh TÚ). Khi anh chị diễn tả lần thứ hai, chúng em mới biết là anh TÚ và chị TUYỀN muốn truyền đạt đến cho chúng em CÁI MẬT THƯ đầu tiên. Cả nhóm em xôn xao, bàn tán, các đội khác cũng vậy, chưa có đội nào lên, em hối thúc đội lên báo cáo với những gì chúng em nghĩ. Được chị TUYỀN trả lời “sai bét” chúng em thật là quê. Nói nhỏ cho các anh chị và các bạn nghe nguyên văn lời báo cáo “CÁC ĐỘI LÊN GẶP CHỊ TUYỀN VÀ ANH TÚ, MÚA CHO ANH CHỊ XEM” hì hì.. bây giờ em mới dám nói, em muốn chia sẻ niềm vui ấy đến mọi người.
Chị TUYỀN và anh TÚ act lại lần thứ ba, thứ tư…. Đã có vài đội đã đi, chúng em có chút hoảng hốt, chỉ sợ đi sau cùng, hoặc bị bỏ lại. Cũng may …. thì ra vậy.. hihihi.. đội chúng em vội vã hô tên đội, rồi nhận được một bao nylong (plastic bag) trong đó có tiền và some bandages từ chị HOÀNG nhưng chị cũng thâu lại tiền riêng và bank card của chúng em hihihi…, rồi chúng em….. “Chạy lẹ”.
Từ trường học qua tới hồ bơi khoảng một cây số hơn. Lần đầu tiên chúng em đi ra ngoài với ba lô nặng trĩu trên vai, nhưng lòng chúng em rộn rã tiếng cười. thấy mình như đã lớn thêm lên. Chúng em vừa đi vừa hát, vừa nói vừa cười, vừa chạy vừa thở. NHẤT là không có HUYNH TRƯỞNG bên cạnh hihì….
Tới sân trước hồ bơi Fairfield, anh QUÝ chận lại, bảo các em “thay đồ bơi xong gặp chị OANH trên hồ bơi ngoài trời”. Buổi sáng tuy lạnh nhưng chúng em không thấy lạnh chút nào hết, vì chúng em mới vừa đi bộ. hihihi… khi gặp Chị OANH, chị bảo chúng em “Hãy chọn một bài hát trong GĐPT và nghĩ ra một điệu múa trong nước sao cho ăn khớp, một em ở trên hát, 3 em ở dưới nước múa, “OK!” chị vừa dứt lời “ÙM” “ÙM”… “ÙM” nước văng tung toé. Nhìn qua bên kia các bạn mình đang múa bài HOA SEN tám cánh.. Chúng em đành chọn bài khác, khi múa xong… hihìi chị OANH bảo là “Múa dưới nước, sao chị thấy các em đi trong nước, không thấy bơi. “MÚA LẠI”. hihi chúng em vừa khóc vừa cười đành múa lại.
Sau khi thay đồ xong chị OANH trao cho chúng em một bì thư, mở bao thư chúng em thấy toàn là hình cắt vụn, không biết cái nào trước cái nào sau, thật là rắc rối ! em đưa miếng này vào cũng không phải, bạn đưa miếng khác vào cũng không xong. Mời các bạn giúp dùm đội em. Hihihi…. Áo lam mà.
Cám ơn các bạn với nội dung “ĐÓN XE BUS ĐẾN SHOW GROUNG MUA BÓ HOA VÀ 1KG CAM DƯỚI $10, RỒI ĐÓN GĐPT TAXI ĐẾN CHÙA PHƯỚC HUỆ” thế là đội chúng em vội vàng mang hành trang ra ga xe lửa FairField hỏi thăm các bác tài xe bus. Oh ! đội em nhìn thấy các đội khác trên chuyến xe bus gần đầy. HÚ HỒN tưởng đâu bị trể.
Trên đoạn đường xe bus chúng em như chim sáo xổ lồng, nói cười không ngừng miệng, Xin cám ơn bác tài đã chia sẻ niềm vui của chúng em “THANKS LOT to BUS DRIVER”.
Khi chúng em nhìn thấy được tấm bảng dựng bên đường với hai chữ SHOWGROUNG chúng em nhốn nháo. Bác tài như hiểu ý cho xe chầm chậm và dừng hẳn lại. Chúng em không đợi bác tài lên tiếng, kẻ ôm người xách, như ong vỡ đàn từ xe bus tỏa ra, tiếng kêu gọi nhau ơi ới.. hihìhì… niềm vui dâng tràn trong tâm hồn bé nhỏ của chúng em.
Vào Fairfield Showgroung chúng em gặp vài đội đi ngược chiều.. hìhì lại gặp nữa. Nơi đây chúng em tìm mua hoa và cam không khó, nhưng khi ra tới ngoài CAR PARK nhìn cả một rừng xe chúng em phân vân gãi đầu. Thì “KÌA CÁC BẠN ƠI” chưa dứt lời, chiếc xe chạy từ từ ngang qua chúng em, trên xe có gắn HOA SEN màu xanh, nhưng tài xế trong xe người lạ quắc, hình như là PHỤ HUYNH. Đội Ý HÒA đang hớn hở quơ tay bái biệt… hihihi “THIỆT LÀ TỨC MÀ”, cả mấy trăm chiếc xe đậu, khu vực Parking rộng thêng thang, từ đông sang tây đầy nhóc “XE ƠI LÀ XE” chúng em phải chia nhau đi xem từng chiếc một.
“CÁC BẠN ƠI XE ANH QUÝ ĐẬU KÌA” chúng em chạy lại, thấy trên board xe có hoa sen MÀU ĐỎ chờ một lúc, chị HOÀNG từ chợ đi ra, chúng em hỏi, vừa để phân trần kể lể “CHÚNG EM CHỜ CHỊ LÂU QUÁ” chúng em tưởng đâu đội mình lucky gặp chị HOÀNG. Có ai đâu ngờ chị trả lời “SORRY MẤY EM XE CHỊ NO SERVISE. CÁC EM HÃY ĐI TÌM XE CÓ HOA SEN MÀU XANH” chúng em lúc ấy hình như cùng nhau hợp ca bài “OH ! NO !”… hihihi… Thế rồi chúng em đi tìm tiếp tục… “Các bạn ơi, lại đây tìm được rồi”.
Trên GĐPT TAXI bác tài xế bấm cây số, tới nơi khoảng năm cây số hơn, chúng em deal với bác tài, bác bớt cho chúng em 50 cents.. hihihi… em nghĩ bác tài không có tiền thối lại.
Vào sân chùa gặp anh CHÚC HÒA, anh bảo “ĐI BẠCH THẦY, RỒI DÂNG HOA QUẢ CÚNG PHẬT” chúng em cúng PHẬT xong, đội em đi vòng quanh chùa chụp hình. Anh CHÚC HÒA thổi còi tập họp bảo chúng em vào chánh điện. Chúng em ngồi thiền .. Nơi đây em tìm được những phút giây thanh thản của tâm hồn. Tâm em lắng đọng.. thời gian và không gian không còn nữa.
Không biết bao lâu THẦY TRỤ TRÌ gõ chuông, chúng em tuần tự rời CHÁNH ĐIỆN và xuống nhà ăn, theo lời anh CHÚC HÒA. Trước khi chúng em thọ thực, chúng em được THẦY giảng giải về 10 bức tranh chăn trâu. sau này em mới biết 10 bức tranh ấy còn gọi là THẬP MỤC NGƯU ĐỒ. mà đội em có chụp lại, xin mời các anh chị và các bạn xem qua.
Hihihi….. không biết em sắp như vầy có đúng không, xin các anh chị và các bạn giúp dùm, em rất là cám ơn. Sau khi THẦY giảng xong, tới giờ THỌ THỰC chúng em mua thức ăn do chị BĂNG bán tại đây, để tiếc kiệm tiền chúng em mua 3 dĩa cho 4 người ăn … hihi… các chị nấu ăn ngon quá, đội em ăn không đủ, chúng em tính mua thêm, khi tới quày hàng thì hai chị cho biết giờ này FREE RE-FILL … hihì… vậy là đội của chúng em tiết kiệm được $5 mà vẫn được ăn thật là no.
Rời phòng ăn chúng em tham quan chùa, chúng em chụp được rất là nhiều hình hy vọng sẽ được nhiều điểm. Các bạn khác đội, ai nấy chắc cũng nghĩ như em, chụp hình túa sua… hihi vui quá, chụp qua chụp lại, chúng em có rất là nhiều hình.. rất là kỷ niệm.
Nơi đây chúng em nhân được lệnh “đi TAXI đến CARLOVERS CARWASH 52 McFARLANE ST, MERRYLANDS “do anh CHÚC HOÀ đánh SÉMAPHORE”. Chạy ra sân trước chùa, chúng em thấy 7 chiếc xe đậu sẳn, xe nào cũng gắn HOA SEN MÀU XANH.
Đội chúng em lên chiếc mà bác tài đã chở chúng em tới đây. Chúng em luôn miệng hối thúc bác tài chạy lẹ, hìhì… hình như bác không thèm nghe, càng hối bác càng chạy chậm.. Khi tới nơi chúng em năn nỉ bác tài đừng lấy tiền, bù lại các em sẽ rữa xe bác thật là sạch. hihi.., bác cảm động đồng ý. Bác cho xe chạy vào nơi rữa xe, Chúng em xuống xe, bỏ tiền COIN vào nơi bỏ tiền, còn bạn em thì cầm sẵn vòi nước, hai bạn khác thì chà xà bông bằng cây chuổi. mỗi người một công việc.. hìhì nước văng tứ tung. Các bạn thì la chí choé “ƯỚT ƯỚT” hihì.. cũng lần đầu tiên em được rữa xe kiểu nầy, vòi nước ra thật là mạnh .. hihi có lúc em không control được vòi nước, làm cho các bạn bị ướt… hihi…
Sau khi chúng em rửa xe xong, chụp hình kỹ niệm với tài xế taxi chúng em nhận mật thư, cắm cúi ngồi dịch, khi dịch xong, với nội dung “HÃY ĐẾN PARRAMATTA HERITAGE CENTRE”… đã có vài đội đi rồi, nhưng không biết họ đi bằng phương tiện gì, chúng em quên để ý. Giờ không biết phải làm sao. Hỏi chị HOÀNG chị chỉ qua chị TUYỀN, hỏi chị TUYỀN, chị bảo “Trả tiền $5 chị chỉ dùm cho hihihi”. Vì tiếc tiền chúng em MỞ MẮT ĐI ĐẠI về hướng ga xe lửa, lòng cầu mong, chúng em đi đúng hướng, để đón xe lửa đi PARRAMATTA.
Từ ga xe lửa Parramatta chúng em đi bộ tới Heritage Centre, cũng may trên đoạn đường chúng em thấy cái trolley Mừng quá chúng em bỏ các back pack vào.. hihi… các anh chị và các bạn thấy đội em thông minh không? khi đến nơi các đội bạn đã có mặt, thế là chúng em kể chuyện về mấy vị tài xế taxi, chuyện đi bộ, chuyện đón xe train cho nhau nghe hihi.. thật là vui. không bao lâu anh Chúc Hoà xuất hiện và cho chúng em giải một mẹo vặt “có 3 bệnh nhân và 2 chiếc bao tay, vậy nếu muốn khám bệnh cho 3 bệnh nhân mà không truyền bệnh người này qua người khác thì Bác Sĩ phải làm sao?” Cũng may đội em rất thông minh và giải được hihi… các đội khác còn thông minh hơn đội em, được mật lệnh vào Heritage Centre để tìm đường đi đến Old Government House trước hihì..
.
Sau khi rời Heritage Centre chúng em đi một khoảng mà vẫn không tìm được Old Government House, nhưng cũng may trong đội có GPS nên chúng em theo GPS mà đi, các đội bạn cũng đi theo vì nghĩ là có GPS chắc chắn sẽ đi đúng đường. Guess what? Chúng em đi một hồi khi đến nơi thì phát hiện ra là chúng em bị GPS dẫn đi vòng vòng và cuối cùng lại dẫn chúng em đến chỗ mà chúng em bắt đầu dùng GPS chẳng xa bao nhiêu. hihi… Nếu biết trước chúng em đâu cần phải đi một vòng thật xa. Chúng em học được bài học đừng tin GPS.
Khi đến Old Government House anh Huệ Kiên và anh Tâm Như bảo chúng em phải chờ các đội có mặt đông đủ để thi trả lời các câu đố. Mỗi lần trả lời sai, đội phải đưa một chân lên cho đến khi đội nào còn 3 chân thì thua. Hihì.. thật là sôi nổi.
Khi đội nào thắng thì được đi taxi về đất trại trước. Một đội, hai đội, ba đội. “Oh ! No !” đội em cứ thua hoài, trong đội em toàn là những người thông minh mà !, kể cả em hihi.. không lý nào đi sau cùng. Em không nhớ là đội em được lên chiếc xe thứ mấy.. Nhưng không sao ! lên xe được cũng lucky lắm rồi hihi… Chúng em vui mừng vẫy tay chào các bạn, trên taxi chúng em khảo nhau về những câu đố của anh Thạch và anh Tú “hihihi.. sao lúc đó chúng mình dỡ quá hén các bạn”, chưa có bao giờ chúng em cảm thấy thân nhau và hiểu nhau như lúc này. Có lẽ qua một ngày cùng nhau làm việc, cùng nhau chia sẽ những khó khăn, những trở ngại, những nụ cười còn văng vẳng bên tai. “HEY ! tới đất trại rồi” tiếng nhỏ bạn làm cho em giựt mình, chúng em xuống xe, nhìn bầu trời với những tia nắng vàng yếu ớt, xem đồng hồ lúc ấy đã 5g30 chiều, thứ bảy 11.4.2009. Em xin tạm ngưng nơi đây, vì còn 2 ngày nữa, “Sorry anh chị và các bạn, hẹn gặp lại, lá thư sau tiếp tục…. nhiều hấp dẫn.. hihi..
ÁO LAM CHÁNH PHÁP
580 lượt xem
Tin khác
Duyên lành hội đủ, BHD GĐPT Gia Định trang trọng tổ chức lễ kỷ niệm 60 năm thành lập BHD GĐPT Gia Định vào ngày 01.12.2024 tại chùa Như…
Năm nay, GĐPT Lâm Đồng tổ chức kỷ niệm Chu niên lần thứ 75. Trong tâm nguyện tri ân, tiếp tục truyền trao ngọn đèn vô tận cho thế hệ…
GĐPT Lâm Đồng hình thành và phát triển qua 75 năm (1949 – 2024). Khởi đầu từ Gia đình Phật Hóa Phổ Lâm Viên, thế hệ anh chị đi trước…
Vào ngày 13 tháng 10 năm 2024 (nhằm ngày 11 tháng 9 năm Canh Thìn), Phật lịch 2568, thể theo lời cung thỉnh của Ban Hướng Dẫn GĐPTVN Trên Thế…
Vào hồi 13g30 (giờ địa phương Thailand) ngày 7 tháng 10 năm 2024, Đại Hội Huynh Trưởng GĐPTVN Tại Hải Ngoại lần thứ VII, nhiệm kỳ 2024-2028 đã chính thức khai…