TRẠI BỒI DƯỠNG LIÊN ĐOÀN TRƯỞNG NỮ
MIỀN VẠN HẠNH (22+23/08/2009)

(Tại Chùa Phước Duyên và Trúc Lâm Bạch Mã Thiền Viện)

Vừa đưa bà xã từ Bệnh Viện về đến nhà, tôi dặn dò các con đôi điều là xách ba lô ra bến xe đi Huế ngay. Các hãng xe uy tín chất lượng không còn đành phải đi xe Phi Long. Xe chạy tốt nhưng đưa đón khách linh tinh nên phải 25 giờ sau xe mới đến Thừa Thiên. Đón xe ôm đi Phước Duyên ngay. đến nơi chỉ một phút thay đồng phục ra giảng đường đúng vào lúc anh Châu ban Huấn từ.

Nhìn qua bàn chứng minh tôi thấy có Hòa Thượng Lưu Thanh, Thượng Tọa Thái Hòa Cố Vấn Giáo Hạnh BHD/GĐPTVN. Bàn Quan Khách có các anh chị trong Ban Đại Diện miền Vạn Hạnh, BHD/GĐPT các Tỉnh Quảng Nam, Quảng Tín, Quảng Ngãi, Đà Nẳng, Thừa Thiên.

Phía BQT tại Trung Ương có các chị: chị Nguyệt, chị Cúc, chị Vũ Lan, chị Liên Minh, chị Thanh Vân. Trại sinh gồm 65 thành viên. Một con số quá khiêm tốn làm hụt hẫn các thành viên BQT nhỏ tuổi khi nào cũng hướng về miền Vạn Hạnh, cái nôi của tổ chức, nơi có đến hơn một ngàn đơn vị, với một khối HT bản Lãnh, Nay thời Oanh Liệt chỉ còn là vang vọng. Chị em hãy nắm tay nhau thật chắc dốc tâm bền chí, tinh tấn tiến bước. Bến Giác Ngộ, bờ Vinh Quang chỉ dành riêng cho người thiện tâm và tinh tấn không mệt mỏi trên con đường tu học và phục vụ.

Trong huấn từ anh nhiệt liệt tán thán công đức BQT và nhất là chị phó trưởng ban Ngành Nữ, đã phát động phong trào Bồi Dưỡng LĐT ngành Nữ và đã làm nô nức Phấn khởi và truyền lửa về cho địa phương rất đáng trân trọng. Anh chia xẻ những khó khăn với BQT và trại sinh, Bởi anh biết ngoài khó khăn về thời cuộc, còn có điều không ai ngờ đến là đến phút giây nầy vẫn có một số Huynh Trưởng không tham gia vì không tiền đi xe và trại phí. Anh nói đến đây tôi thấy phía dưới có một số chị sụt sùi khóc. Anh Trưởng Ban: thời giờ là vàng bạc đối với chị em nên chúc trại thành công.

Thầy Thái Hòa mở đầu bài đạo từ bằng cách nhắc nhở chị em bảy vai trò mà chỉ có phái yếu Việt Nam, người HT nữ GĐPT/VN mới có. Hãy ôn lại, nhắc nhở bảo ban nhau thành toàn thì chắc chắn tổ chức sẽ vươn lên bằng con tim yêu thương, bằng tấm lòng bao dung quảng đại vị tha, bằng nghĩa cử cao cả hướng thượng của bậc nữ nhi hào kiệt trong chánh pháp của Như Lai. Bảy vai trò ấy là:

1.- Vai trò người con gái dể thương của Tổ Tiên, Tộc họ và Gia đình.
Đó là cung cách đoan trang, khép nép, ít nói và diệu dàng, kham nhẫn chịu đựng bền bĩ, vượt qua những khó khăn và chướng ngại, bằng con tim yêu thương và tâm hồn độ lượng, bao la.
2.- Vai trò làm mẹ.
Người Phụ Nữ Việt Nam dạy con từ thuở hoài thai. Đã thỏ thẻ hát ru từ khi con còn trong bụng mẹ. Thân hành mẹ không làm điều xấu, khẩu hành mẹ không dám nói lời thô, Ý hành mẹ kèm chế tam độc Tham Sân Si. Mẹ nuôi dưỡng thánh thai Bồ Tát. Mẹ vóc hạt, nhưng vẻ phát cả bầu trời hành hoạt cho con.
3.- Vai trò làm vợ.
Chị em có thể tự hào về đức kham nhẫn, chịu đựng gian lao, hy sinh đời mình cho các thành viên trong gia đình là số một. Quán xuyến bao biện chu toàn để mọi người có thể an tâm làm việc to tát hơn, phục vụ gia đình xã hội và quốc gia. Là người quản lý điều hành nền kinh tế gia đình. Chỉ có phát triển ít khi thâm hụt.
4.- Vai trò làm dâu.
Chỉ có người con gái Việt Nam mới kính lễ ông bà cha mẹ, chiêm thị cung cấp săn sóc không quên. Phục vụ với tấm lòng vô cầu. Thành toàn nghĩa vụ làm dâu, mà khắp cả năm châu ít có.
5.- Vai trò người nữ dễ thương trong xã hội.
Những chiến sĩ nơi sa trường, sẳn sàng hy sinh không rời chiến tuyến một phần cũng vì sự hổ thẹn với chị em, không muốn cô phụ chén cơm bác nước, cánh thư trên đường đi cũng như chốn biên thùy. Người con gái Việt Nam biểu tượng của yêu thương, của cái đẹp ngọt ngào, lấn lướt cả trăng sao.
6. Vai trò của bậc nữ nhi trong chánh pháp.
Một Liên Hoa Sắc, Trong uế trược của đời thường nữ nhi vẫn tin tưởng nơi tính Phật bất nhiễm mà liễu chứng lục thông, mà thoát vượt sanh tử luân hồi. Một Tỳ Xá Khư đệ nhất nữ nhi hộ trì tăng đoàn tứ sự, giúp cho chồng đạt ngữ biểu Cấp Cô Độc hơn hai ngàn năm nào ai dễ quên. Một Thắng Man Phu Nhân chưa hề gặp Phật mà tín tâm chất ngất, đã hiển lộ tự tánh như Từ Thị Mâu Ni. . ..
7.- Vai trò Người Nữ Huynh Trưởng trong Tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam.
Nói đến tổ chức GĐPTVN là nói đến tổ chức áo Lam. Trên quả địa cầu gặp nhau dù ở đâu dù chưa quen biết vẫn tin nhau hơn cả anh chị em ruột thịt trong nhà. Nếu có ai hỏi tại sao? Anh chị em nào có ai đáp được. Thật bất khả tư nghì. Nhìn qua trong bửa ăn, nhìn qua trong lúc nghỉ, hay trong phút sinh hoạt, Cánh mày râu mới thấy chị em đẹp làm sao, không bút nào tả được, cung cách chị em phục vụ cho mọi người.

Bất cứ một nam nhân nào có vợ là nữ Phật Tử phải nói là hữu hạnh. Vì ít ra ngoài sự tuân vâng cha mẹ lại còn biết nghe lời anh lời chị, và nhất là sợ xấu hổ với các em.

Muốn thành toàn bảy thiên chức, bảy vai trò ấy thì chớ có:
* Đừng ngũ quên trên sở học.
* Đừng ngũ quên trên chức vụ của mình.
* Tu thân là chính.
* Dân chủ dân quyền, tự do bình đẳng là bản lãnh trui rèn thực hiện nơi ta. Nào phải ai cho mới được

– Đòi tự do đi lại mà đôi chân bị què thì làm sao để đi.
– Đòi tự do ngôn luận mà miệng thì câm, dốt đặt không biết chữ, thì tự do ngôn luân để làm gì?
– Đòi tự do dân chủ dân quyền, mà thân thì bại liệt, vô khí lực, nào có ích chi?
Do vậy khi bước vào cuộc đời với thân và tâm THANH TỊNH thì HÒA HIỆP là vấn đề không cần tranh cải. PhẬT sự thành tựu há còn phải đi đòi tìm nơi nào.

Chúc chị em vui khỏe đưa trại đến thành công tốt đẹp. chúc các anh chị an lạc tự tại vượt qua mọi chướng ngại của đời thường.

Thân chào anh chị em./.

Sau lời cảm tạ của ban tổ chức, hồi hướng, cung tiển chư tôn hồi liêu. Trại tiếp tục các đề mục như ở bài tường thuật các trại bồi dưỡng các miền trước đây.

Vì nhận lời mời tham dự liên trại A DỤC – LỘC UYỄN Thừa Thiên đang tiếp diễn tại chùa Thiền Lâm Hai. Nên tôi vội đi ngay.

Buổi tối chị em đốt lửa trại tại trước sân chùa Phước Duyên. Lúc khai lửa tôi bận đi thăm anh cả Thiều. Anh muốn tôi tường thuật một số vụ việc mà anh Quan tâm. Tôi trình anh là có anh Châu, chị Nguyệt, chị Hòa cùng ra. Các anh chị thế nào cũng tóm lược sơ bộ để anh hiểu nội tình và những kế hoạch sắp thực hiện. Em không có chân trong thường vụ nên biết bao nhiêu mà nói với anh sợ không trung thực.

Khi trở về cuộc vui quanh lửa cũng gần đến hồi tàn. Dù không khí có sôi động nhưng chưa được phong phú như ở liên miền Liễu Quán, Khuông Việt. Có một điều là Đời Sống Trại bao biện nhiều việc không như ở thành phố Cát, người xem bị thu hút bởi một lực lượng dẫn chương trình điệu nghệ không phân biệt được đâu là của BQT và đâu là của các địa phương.

Có điều tôi xin thưa cùng các bạn là nơi đây luôn tĩnh lặng và trầm uất. Những con người nhỏ nhoi ít nói nầy khi tổ chức cần thì họ có mặt. khi đạo pháp lâm nguy thì họ đứng lên không khát như TÒNG ĐỊA DÕNG XUẤT và hãy dành sự yêu thương tài trợ cho vùng đất mến yêu nầy.

Sáng hôm sau 23 tháng 08-2009 Tôi bận một số công tác với các cộng tác viên Sen Trắng nên rời khu vực trại sớm và lên đường đi TRÚC LÂM BẠCH MÃ THIỀN VIỆN BẰNG XE GẮN MÁY.

Lúc ấy liên trại vừa kết thúc trò chơi “Chinh Phục đập chứa nước Trùi và tham quan TRÚC LÂM BẠCH MÃ THIỀN VIỆN.” Dù trời nắng gay gắt, nhưng một số khá đông đã quây quần quanh tôi xin số điện thoại và địa chỉ, mong mỏi sẽ còn duyên tương ngộ. Và chắc chắn anh sẽ nhận được nhiều điện thư. Nhớ là nên trả lời chúng em dù chỉ một vài dòng anh nhé.

Thấy Anh Chị Em Thừa Thiên lúng túng tìm phương tiện qua chùa, có một số nhận xét là tiền trạm của BQT và BHD Thừa Thiên tổ chức chưa sít sao? Tôi bảo: Không phải vậy. Anh Chị em Thừa Thiên rất buồn vì chùa tiếp phái đoàn thầy Thanh Từ và một số Mạnh Thường Quân giúp chùa nên phà không rãnh tiếp anh chị em chúng ta. Đi phương tiện của dân mỗi người mười ngàn rõ anh chị em không kham nổi.” nghèo khó bó tay chân là vậy. Thấy anh cả Châu nhà mình chịu nắng có thể không thấu ở tuổi 86 nên tôi thuê một chiếc thuyền chở 20 anh chị và trại sinh đi chuyến đầu tiên qua chùa. Sau đó phà hoạt động trở lại.

Đôi dòng cảm nhận từ hiện cảnh không qua tra cứu.
Từ Thành Phố Huế vào trên 40 km qua cầu Trùi khoảng 20m thì quẹo phải qua đường xe lửa theo đường bê tông nông thôn cở khoảng trên dưới 15km thì đến khu quản lý hồ chứa nước TRÙI. Đến đây mọi xe bốn bánh đều phải dừng lại đây. Các xe bảy chỗ ngồi trở xuống nếu có sự can thiệp của Thiền Viện thì được phép đi đến bến phà. Ngoài ra đều phải xuống xe đi xe ôm vào bến phà mỗi người mười ngàn. khoảng cách chừng trên dưới sáu cây số.

Đứng từ đập ngăn nước nhìn qua hồ là một ngọn núi. Chung quanh có 4 ngọn núi lớn. Do vậy muốn qua chùa phải dùng ghe xuồng tàu thuyền mới qua được. Trừ khi trong tương lai có thể đầu tư hệ thống cáp treo. Nay thời tiết vào cuối hạ, Mực nước của hồ rút xuống khoảng 5m. Khi qua phà có hai đường dẫn lên chánh điện. Một đi thẳng lên chánh điện bằng theo một đường dốc vùa khoảng 30m thì bắt đầu lên 173 bực cấp là đến cổng Tam Quan. Nếu ai không đi nổi thì theo đường vòng dốc lài. con đường này cũng dành cho những ai giàu có đi bằng xe con lên tận đến sân chùa. Chùa được thực hiện bằng ci măng cốt thép. Cột chính xiên bằng ci măng cốt thép giả gổ kỹ thuật rất khéo. Chánh điện thoáng rộng, nền lót đá hoa cương khổ lớn màu hồng ngọc. Tượng bằng đá tạt. Trong chánh điện có một tỳ kheo ở phía sau đại tượng. Có khách vào đảnh lễ tức khắc thầy thỉnh chuông. khi khách lễ xong thầy lại biến mất vào phía sau. Nếu có Phật tử hay du khách nào nằm trong chánh điện thầy nhờ người khác đến nhắc nhở không nên nằm nơi tôn nghiêm kính cám ơn.

13 giờ 30 bồi dưỡng khả năng chuyên môn. Thật khổ thân cho chị Diệu Lãng, ai cũng tìm chỗ nghỉ trưa lấy lại năng lực để tiếp tục buổi chiều. Chị thì vòng khắp chung quanh chùa để tìm kiếm một nơi có thể thực hành dựng trại cho những chị em yếu kém. nhưng tất bật là vậy vẫn không tìm đâu ra một mãnh đất có thể hạ trại. Khi trại sinh đã lên lớp chị lo họp BQT để họp rút ưu khuyết điểm và chuẩn bị cho lễ bế mạc vào lúc 16 giờ.

16 giờ lễ bế mạc bắt đầu. Các Anh chị trong thường vụ và HĐCĐ đã ra về từ lúc 14 giờ Tôi trở thành Đại Diện BHD/GĐPTVN ban đôi lời huấn từ. Tôi xin phép chị Diệu Lãng bày tỏ rằng: “Những điều đáng nói BQT thầy cố vấn đều đã nói. Những gì đáng làm chị Diệu Lãng và các Ủy Viên ngành ra sức thực hiện trong hơn hai tháng qua. Chỉ còn trông chờ vào chị em đem mhững gì lý hội được thực hiện đưa đơn vị đi lên trong những ngày tháng đầy biến động khó khăn nầy. Tôi nghĩ đó là kỳ vọng của BQT của BHD/GĐPTVN xin chị em lưu ý cho xin cám ơn. Khi xuống núi tôi đi sau, nghe được một đôi người du khách phẩm bình rằng: Trong thời buổi khó khăn nầy mà tay trắng làm nên kỳ tích dù nhỏ cũng thể hiện được một tấm lòng. Tôi cám ơn BHD/Thừa Thiên, BHD/các tỉnh thị và theo đoàn Quảng ngãi về Quảng Ngãi ngày mai đi chuyến xe sớm vào Sài gòn kết thúc một chuyến đi./.

 

798 lượt xem