KÍNH TIỄN ANH – MỘT ĐÓA VÔ THƯỜNG

Ngày mai Anh đi về nơi gió cát
An nhiên tịch diệt thơm ngát hương sen
Sẽ chẳng còn thấy hình bóng Anh Sáu thân quen
Nhưng sáng mãi ánh đèn cả đời Bồ Đề Tâm thắp sáng
Thạch trụ Lam miền Trung quê hương Đà Nẵng
Ghi dấu tiếp truyền năm tháng muôn phương
Mộc mạc, giản dị, gần gũi gieo tình thương
Hạnh nguyện châu viên con đường Bồ Tát.

Vĩnh biệt Anh cảm niệm trong câu hát
“…Tiếp bước Anh sử Lam tay siết chặt nguyện lòng
cho một ngày sáng đẹp quê hương…”
Nguyên Lam Anh ơi! Người Anh kính thương!
Nghiêng mình chào Anh, ấn Kiết Tường vĩnh biệt
Một đóa vô thường rơi vào nơi chẳng sinh chẳng diệt
Nơi sa trường khốc liệt đấng hào kiệt dễ mấy ai
Trong trắng trung trinh, Dũng – tháng năm dài
Lý tưởng bất phân, tâm gìn giữ bản hoài bất tử
Kính tiễn Anh! Tiếng hống Kiên Thệ sư tử
Miền Vạn Hạnh vang rền dòng Lam sử khắc ghi
Triệu đóa sen lòng nguyện cầu trãi bước Anh đi
Cờ Sen Trắng tung cao tán dương hoa Từ Bi Dũng Trí
TÂM HẠNH SÁNG NGỜI nơi Anh một ý chí truyền lưu.

Thành kính từ nơi xa, em tiễn chân Anh – Nguyên Lam La Thành Tỵ!
PHƯỚC NHẪN

1444 lượt xem