Mùa Hè năm nay anh Cả của Gia Đình Phật Tử Việt Nam Âu Châu sẽ thọ Cấp Dũng: cấp bậc cao nhất của tổ chức Áo Lam…
Đây là tin vui cho toàn thể Lam viên Âu Châu: chúng ta hãnh diện có Huynh trưởng Cấp Dũng…


HTr CHÍ PHÁP Nguyễn Thanh Quang

Nhớ lại cách đây hơn 17 năm… lần đầu tiên tôi gặp anh Cả Chí Pháp trong khuôn viên khóa học Phật Pháp Âu Châu kỳ thứ 4 tại Thụy Sĩ: năm đó tôi không tham dự Liên trại Huấn luyện nên chưa có duyên được làm đàn em của anh… tôi chỉ đứng xa xa ngắm nhìn anh… đó là một Huynh trưởng có nét mặt nghiêm nghị với vóc dáng cao gầy… anh thường đi chung với anh Mai, anh Giao, anh Đóng…

Lần thứ hai chúng tôi được hội ngộ với anh tại thành phố Berlin trong khóa Hội thảo Văn Chương và Báo Chí của các Gia Đình Phật Tử Việt Nam tại Đức Quốc: ngày ấy anh từ Hòa Lan tháp tùng qua Đức cùng với anh Giao và anh Đóng để hướng dẫn khóa Hội thảo, anh đã đến với chúng tôi về Bổn phận và trách nhiệm của người Phật tử Việt Nam tại Hải ngoại, anh kể cho chúng tôi nghe về những cuộc đấu tranh của Phật Giáo, những cuộc biểu tình đòi tự do tín ngưỡng của Tăng Ni… về nghĩa vụ thiêng liêng của người Thanh thiếu niên tại Hải ngoại… buổi gặp gỡ và nói chuyện của anh đã để lại nhiều ấn tượng sâu đậm trong lòng chúng tôi…

Một năm sau tại Vương Quốc Bỉ: anh và các anh chị trong Ban Hướng Dẫn Âu Châu đã tổ chức một trại A Dục nhớ đời, trại quy tụ hầu hết những Huynh trưởng cầm Đoàn của Âu Châu… Anh đã cho chúng tôi chứng kiến sự gắn bó của tình Lam khi nhìn thấy anh và anh Tư Đồ Minh gặp lại ôm nhau khóc sau hơn 40 năm xa cách… Ngày cuối của trại anh đã nghẹn ngào thổ lộ nếu phải chết ngay bây giờ thì anh cũng yên tâm vì đã có được đàn em nối tiếp sự nghiệp Áo Lam… Trại đã mang lại sự thành công vượt bậc, 7 ngày huấn luyện đã cho chúng tôi thêm năng lượng, tạo cho chúng tôi sự thân thiết với đồng Đội, với những người bạn cùng chung lý tưởng… Mỗi khi có dịp theo anh Cả và các anh chị Âu Châu phụ tá công tác các trại Huấn luyện chúng tôi vẫn thường hay kể cho trại sinh nghe về những ngày trại tuyệt vời của mùa Hè năm 94… chúng tôi sung sướng được xuất thân từ trại A Dục này…

Rồi mùa phục sinh năm 95: đáp lời mời của Ban Hướng Dẫn Đức Quốc anh Cả không ngại đường xa một mình vượt biên giới đến với trại Tu dưỡng Huynh trưởng và Thảo luận ngành Oanh tại chùa Viên Giác… anh đã có mặt với chúng tôi và lắng nghe những thắc mắc, những khó khăn của hàng Huynh trưởng và anh đã cho chúng tôi những lời khuyên thích hợp… Trước khi chia tay anh đã thân mật nhắn nhủ chúng tôi: chúng ta nên trang nghiêm khi bước vào Chánh Điện, ở Hải ngoại vì phương tiện chúng ta tạm dùng làm nơi sinh hoạt nhưng đừng quên đó là Chánh Điện… Cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ những lời dặn dò của anh tựa như một em Oanh vũ nhớ Câu chuyện dưới Cờ của anh Liên Đoàn trưởng… và tôi đã áp dụng thành bài học để nhắc nhở các em Đoàn sinh của chúng tôi mỗi khi bước vào Chánh Điện…

Những năm kế tiếp chúng tôi vẫn tiếp tục tham gia các trại Họp Bạn, các khóa Tu học, các cuộc Hội thảo nên vẫn gặp được anh… Rồi cũng đến lúc chúng tôi lên đường tham dự trại Huyền Trang, trại Huấn luyện Huynh trưởng cấp II đầu tiên tại Âu Châu… Anh Cả và các anh lớn đã tốn rất nhiều công sức và thời gian để cưu mang nên kỳ trại này… Và lần này chúng tôi được gặp lại anh Tư Đồ Minh…
Vì nhu cầu Huấn luyện của Âu Châu có năm anh Cả phải vượt liên Quốc Gia để đến với 2 trại A Dục trong một năm… anh Cả là tinh thần của trại… chỗ nào cần anh Cả sẵn sàng đến…

Đại hội GĐPT Việt Nam Âu Châu kỳ 5 tại Anh Quốc: anh Cả đã đứng ra nhận lãnh chức Trưởng Ban… khi chúng tôi đến nơi Đại hội đã hoàn mãn… anh Cả chờ chúng tôi đến để tận tay gắn Phù hiệu Ủy viên cho chúng tôi… cử chỉ của anh khiến chúng tôi vô cùng cảm động… anh Cả chờ đàn em đến để trao chức vụ…

Thời gian sau các trại Huấn luyện vắng bóng anh vì lý do sức khỏe… chúng tôi cảm thấy hụt hẫng như thiếu đi một Đầu đàn…

Tôi rất vui khi được viết về anh: anh là thể hiện của Thân giáo, có anh bên cạnh chúng em cảm thấy an tâm, nhìn thấy anh là thấy sự Tinh Tấn, nghĩ đến anh là cả một bầu trời Huấn thị…

Đàn em vẫn nhớ đến anh: ngày thọ Cấp Dũng của anh đàn em vắng mặt… nơi khung trời nào đàn em hướng về khóa học kỳ thứ 21 cầu nguyện cho anh thân tâm thường lạc, mãi mãi là cột trụ, là ngọn đuốc soi đường để chúng em tìm ra lẽ sống…

Đàn em tạm mượn 2 câu thơ trong tập Lý tưởng của anh để kết thúc bài viết:

Có lý tưởng thuyền đời không lạc hướng,
Sống cuộc đời thấy tươi đẹp, thăng hoa.

Kính tặng anh Cả ngày thọ Cấp Dũng 08.08.09
Thiện Hạnh

515 lượt xem