Một mùa vu lan nữa lại về!

Cứ mỗi lần có những cơn mưa như trúc nước, ta lại giật mình. A! tháng 7, mưa ngâu, mùa xá tội vong nhân, và còn là mùa.. hiếu.. hạnh

Và bây giờ trời cũng mưa, ta chợt chạnh lòng thương cho một cụ già ngồi bán bánh ở góc đường chỉ với một chiếc ô, một em bé tật nguyền đi bán vé số,…. những công nhân tan ca không đúng lúc.


Có Những Bà Mẹ…

Bất chợt một ký ức lại hiện về khi nhìn người công nhân ấy, sao giống mẹ ta quá, ngày xưa mẹ ta cũng vậy, với chiếc xe đạp cọc cạch, chiếc áo công nhân che tấm lưng gầy ấy ta nhớ như in, để rồi mỗi chiều về là những trái thanh long, những cái bánh Đức Phát mà ta thích nằm gọn gàng trong rổ xe, sáng sáng chiều chiều như thế. Có mùa tựu trường năm ấy, ta được Mẹ dẫn đi mua sách vở, ta như choáng ngợp trước những đồ dùng học tập hiện đại ấy, ta đã đòi Mẹ mua quả địa cầu, cầu lông….. dù những vật ấy không cần thiết ở miền quê, Mẹ đã tươi cười đồng ý, để đến sau này ta mới biết được đó là những đồng tiền cuối cùng của tháng ấy mà Mẹ đã chắt chiu dành cho ta mùa tựu trường đầy đủ.!!!……….

Ta đang hạnh phúc vì ta còn vị Phật sống trên đời, tâm ta đang hạnh phúc vì sự chăm sóc đó của Mẹ mặc dù miệng cứ hay nói là đã lớn. Mỗi lần cài hoa hồng ta sung sướng biết bao, ta muốn nói với tất cả mọi người rằng ta vẫn còn có mẹ, hay nói với chính mình rằng ta vẫn được cài đoá hoa đỏ thắm.

Mong sao cho tất cả những người mẹ trên trái đất này đều được an lạc, hạnh phúc.

Mong sao cho tất cả những người con trên trái đất này đều hiểu được công ơn của cha mẹ mình, để sống sao cho có ít đừng để lúc cha mẹ mất rồi mới khóc thương thì không còn kịp nữa bởi vì………. MẸ LÀ DUY NHẤT

Nếu có đi vòng quả đất tròn
Người mong con nhất chắc không ai ngoài Mẹ
Vòng tay mẹ mở ra từ tấm bé
Cứ….. rộng…. dần…. theo…. con…. trẻ… lớn… lên.

NHƯ HÀ – LÊ THỊ NGUYỆT YẾN
Gia Đình Phật Tử Đức Hải

 

501 lượt xem