TÂM Ý THIỆN LÀNH

Là Phật Tử chúng ta cố giữ tâm ý thiện lành, dù cuộc sống có nhiều khảo đảo, không như ý. Bởi ta tin chắc đạo lý nhân quả, Phật đã giảng thuyết là hằng đúng không sai. Tâm ý thiện lành là chìa khóa mở cửa huệ trí, giúp cho ta có được gươm báu trí tuệ dứt được mọi nguyên nhân sinh phiền não và khổ đau. Chớ thối thất chí hướng, Hãy một dạ tinh cần như chuyện của ngài Ananda được chép trong kinh Tiểu Bộ:

Tại rừng Sa La Song Thọ, Ngài Ananda biết chắc vào lúc không giờ đức Thế Tôn thị tịch nát bàn. Nghĩ lại cuộc đời mình được hưởng nhiều phước duyên. Hầu hạ đức Thế Tôn hai mươi lăm năm. Thế Tôn ưu ái thuật lại cho nghe tất cả những kinh điển ngài đã thuyết trước đó và giải thích tường tận đến chổ rốt ráo.Chỉ cần thực hành chứng nghiệm.Ấy thế mà nay ta chưa thâm nhập đạo ý, nên tủi thân khóc ròng.

Thế Tôn biết rõ tâm ý Ananda nên cho người gọi vào và ân cần động viên: Hãy tiếp tục tinh cần. Nhất định ông sẽ được thoát khổ. Ngày xưa tự thân ông hành thiện không có sự trợ lực dắt dẫn của Như Lai mà ông còn thu thập cả kho tàng công đức. Rồi Phật ôn tồn kể lại chuyện xưa:

Ngày xửa ngày xưa ở nước Ba La Nại có một nông dân nghèo khó thấy trên một mô đất cao có cây hồng điệp to lớn tốt tươi. Hàng ngày khách bộ hành và nông dân làm ruộng rẫy chung quanh thường nghĩ giải lao dưới gốc cây nầy. Người nông dân phát tâm làm thiện sự bằng cách quét dọn chung quanh gốc cây thật sạch. Tưới nước hàng ngày để cho cây tốt tươi và cúng dường thực phẩm cho cây. Khách bộ hành cơ nhở có thể dùng khi đói lòng. Mục đích người nông dân muốn cây được sống an lành và hữu ích cho mọi người thế thôi. Thần cây nầy cảm động bằng hiện thân một ông lão bảo: Cúng dường thần cây thì có ích gì đâu, sao không bỏ thời gian ấy để làm việc khác ích lợi hơn? Người nông dân thật thà đáp:

– Sự hiện diện của cây giữa đồng không mông quạnh đã là chổ dựa cho bao người dừng chân núp nắng trốn mưa. Tự thân cây đã là một kho báu, chứ chưa nói đến kho báu đầy uy lực mới có thể bảo vệ cây cho đến giờ phút nầy. Thần cây được tôn vinh và tán thán lấy làm hãnh diện và sung sướng bảo người nông dân rằng: Tâm địa ngươi đôn hậu và thiện lành biết bao! Ta đích thực là thần cây nầy. Ta sẽ cho ngươi kho báu để trọn đời ngươi được an lạc sung sướng. Kể từ đấy người nông dân thoát cảnh đói nghèo, trở nên giàu có, rộng khai phương tiện giúp đở mọi người cơ nhở khi đi bộ qua gốc cây Hồng Điệp nầy.Cây và người tươi tốt và vươn lên trên vùng trời bình yên.Đến đây Phật xác nhận bản sanh, Người nông dân ấy là tiền thân của ông. Thần cây ấy là tiền thân của ta. Ananda đảnh lễ thọ nhận y giáo phụng hành. Lòng trở nên hân hoan rộng mở thênh thang. Biết đạo vô thượng như ở trong tầm tay, chỉ còn là vấn đề thời gian.

Chúng ta là Lam Viên. Những con người có tín tâm kiên cố lẻ nào không giữ tâm ý thiện lành như là thứ hành trang cần đủ trong suốt lộ trình tu học của chính mình./.

THỊ NGUYÊN

1535 lượt xem