Bài Học Từ Cây Tre


Bamboo

Cuộc sống là sự đan xen của những niềm vui và nỗi buồn, của những khoảnh khắc hạnh phúc cũng như bất hạnh.

Khi tôi còn nhỏ một trong những ký ức dễ chịu nhất là khi tôi chạy ra sông ngồi nghĩ vu vơ. Ở đó tôi thấy quanh mình thật yên bình, nhìn dòng nước lững lờ trôi, nghe tiếng chim hót líu lo, nghe tiếng lá cây xào xạc. Tôi cũng nhìn thấy những cây tre uốn cong trong gió nhưng rồi lại vươn cao trở lại một cách duyên dáng khi gió ngừng thổi.

Khi tôi nghĩ về hình ảnh cây tre có thể vươn mình trở lại sau những trận gió, bỗng nhiên tôi nghĩ đến từ “sự dẻo dai”. Khi được dùng để nói về người thì từ này có nghĩa là khả năng phục hồi nhanh chóng sau những cú sốc, những cuộc khủng hoảng tinh thần, hay bất kỳ tình huống nào khác thử thách giới hạn cảm xúc của con người.

Có bao giờ bạn cảm thấy như mình sắp bị bắn đến nơi? Có bao giờ bạn cảm thấy mình đang ở trong tình huống nguy hiểm? Sẽ thật may nếu như bạn vẫn còn sống sót để kể cho chúng nghe về chuyện đó.

Trải qua nhiều chuyện không hay, bạn cảm thấy một mớ hỗn độn những cảm xúc ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của bạn. Bạn cảm thấy cảm xúc như khô cạn, tinh thần mệt mỏi và bạn đang chịu đựng hầu hết những cơn khó chịu ấy.

Bạn biết không, cuộc sống là sự đan xen trộn lẫn của những niềm vui và nỗi buồn, của những khoảnh khắc hạnh phúc cũng như bất hạnh. Những khi bạn cảm thấy mình đang trải qua những lúc tồi tệ nhất mà có thế dẫn bạn đến chỗ hiểm nguy, hãy biết uốn cong bản thân đừng để mình bị gục ngã. Hãy cố hết sức đừng để mọi thứ đánh bại bạn.

Biết hy vọng sẽ đưa bạn qua những thử thách khó khăn. Với niềm hy vọng vào một ngày mai tươi sáng hơn hay mọi việc rồi sẽ tốt đẹp hơn, mọi chuyện sẽ chẳng tệ hại như bạn nghĩ.

Nếu mọi thứ trở nên thật đen tối đối với bạn và bạn đang gặp nguy hiểm, hãy cho mọi người thấy “tính dẻo dai” của bạn. Hãy giống như những cây tre, biết uốn cong chứ không chịu gục ngã, bạn nhé!

467 lượt xem