Huynh trưởng A ráng ca xong bài hát Nhất Chi Mai rồi bước ra sau hậu trường giọng buồn buồn:     Sao khán giả bây giờ thị hiếu về âm nhạc không còn như trước nữa!

     Huynh trưởng B:

– Sao anh nói vậy?

– Không phải sao? Cứ mỗi lần anh hát chưa dứt phiên khúc đầu thì khán giả cười cái rần trong khi bài hát rất buồn như vậy!

     Huynh trưởng B:

– Anh có nhớ anh hát cái gì trong đoạn đó không?

      – Sao không nhớ! Này nhé “Giữa thủ đô xa hoa, nàng thắp lên ngọn đuốc sói trán quê hương”…

     Huynh trưởng B ôm bụng cười, bây giờ huynh trưởng A mới biết mình biến ngọn đuốc cháy sáng chói thành sói trán quê hương nên ngẩn người ra.

2898 lượt xem