Cất túi hương trầm

Kinh Tâm – Thích Pháp Bảo

Tình thương chân thật là một tình thương luôn luôn có sự  cảm thông và sự hiểu biết. Chất liệu hiểu biết sẽ đem lại cho chúng ta một nguồn an lạc. Không có hiểu hẳn nhiên sẽ không có thương vì hiểu biết và thương yêu thường luôn song hành vào nhau. Giống như cái ly và nước uống không thể thiếu một trong hai thứ đó. Tình thương đích thực chính là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn. Cuộc sống vốn dĩ bần hàn quạnh quẻ nhưng khi chúng ta biết cách chọn lựa và tiếp nhận thì tự thân sẽ tạo ra một không gian ngay chính giữa nội tâm của mình. Trên con đường thực nghiệm tâm linh ta dừng chân lại để thấy được tất cả trời xanh, mây trắng đó là những giây phút xảy ra trong đời dù chỉ thoáng qua một lần:

“ Chim hót thông reo hoa nở
Trời xanh mây trắng là đây
Ánh mắt thương yêu sáng tỏ
Nụ cười ý thức đong đầy”.

Nếu ta biết mở lòng ra để chan hòa mình vào cánh cửa thực tại thì sẽ có cơ hội nhìn thấu tận nguồn bản hà, thấu đến siêu nhiên và những âm thanh vi diệu bất biến từng sát na. Chúng ta có may mắn lớn được học hỏi, lắng nghe pháp mầu đó là một nhân duyên để ngày càng thăng hoa trên mỗi sự sống con người và thiên nhiên:

“ chỉ mỗi thoáng tâm này
Sao chim hót  đến hay
Sao cỏ  xanh đến mượt
Hạt sương mướt như vầy”.

Có  một nhà học Phật đã từng lột tả cái thấy chánh niệm qua tác phẩm “Một Thoáng” tuyệt nhiên như trong giấc mơ “mỗi thoáng chân như  thực sự có mặt nơi mỗi người, nhà thơ gọi đúng tên của nó  là thoáng tâm. vì có cái thoáng tâm ấy nên mỗi tiếng chim hót  trên mọi cung bực đều nghe thấy là hay. Mọi ngọn cỏ mọc trên mọi ngóc ngách sỏi đá đất cát đều thấy nó mượt. Do đó mọi hạt sương, ngàn ngàn vạn vạn hạt sương có mặt lúc thoáng tâm kia có mặt đều mướt như vậy”.

 

Thiền Viện Vạn Hạnh, mùa hạ 2009  
Bhikkhu Thích Pháp Bảo

547 lượt xem