Kính thưa quý anh chị,
Cùng các em thân mến.

Chúng ta hội ngộ nhau hôm nay là do nhân duyên, không những đã hẹn gặp nhau từ tháng trước khi bắt đầu thông báo chương trình trại họp bạn này mà có thể chúng ta đã từng hẹn nhau từ những năm trước, thậm chí lâu đến cả những kiếp trước! Bởi vì sự hội ngộ của chúng ta là một cuộc “trùng phùng” hi hữu trong thế giới này – gặp nhau cho nhau niềm vui sống, dù trong chiến tranh hay đói nghèo – gặp nhau cho nhau niềm hy vọng dù cuộc đời đầy gian khó ngăn đường – gặp nhau trong niềm tin chánh Pháp hẹn một ngày vui hội Long Hoa…. Xem ra chúng ta sẽ vẫn còn gặp nhau cho đến một tương lai thế giới hòa bình.

Chúng ta có nhiều khi ngồi yên mà suy nghĩ: Nghĩ về quá khứ đã đi qua; nghĩ về hiện tại đang làm gì, và nghĩ về tương lai phải như thế nào đó! Những điều chúng ta suy tư, trăn trở nhiều khi rất nghiêm túc, sự nghiêm túc, chính chắn của một huynh trưởng đã trưởng thành. Nhưng thật ra những tư duy ấy vẫn chưa hội đủ yếu tố của sự chính chắn của một Phật tử trưởng thành trong chánh Pháp! Thứ nhất là ta phải biết mình đang suy nghĩ gì để giữ được chỗ “phóng tâm” không để tâm trí bị ngoại cảnh, dư luận cuốn hút. Thứ nhì, dù tư tưởng đối cảnh tạo lực hấp dẫn lôi cuốn tâm ý đến cỡ nào khi ta muốn ngưng thời ý tưởng cũng phải ngưng (chỉ); khi ta muốn xả bỏ thì dù luyến lưu cách mấy thì tư tưởng kia cũng phải rơi rụng. Bằng cách này chúng ta tập sống trong Chánh Niệm như người làm chủ căn nhà của mình, biết rõ các cấu trúc, cách sắp xếp đồ đạc, vật dụng trong các gian phòng, cửa nẻo…. một cách bình thường tri túc – Từ đây, chúng ta sẽ không để khởi các ý tưởng về xấu-tốt; thương-ghét; khen-chê… nói chung là những sắc thái của tâm trạng đua chen và phân biệt của thế gian. Có thể nói đơn giản hơn, người sống trong Chánh Niệm luôn làm chủ được Tâm Ý của mình.

Như khi mình xem TV có những đoạn film rất hay, mình bị cuốn hút vui buồn vào đó, nhưng nếu mình đang sống trong Chánh Niệm thì biết đó là những cảnh giả: Yêu thương giả, đánh nhau giả, chết giả, giả giận dữ…. thì chẳng có gì để vướng bận tâm ý mình. Nếu các anh chị nói Film diễn tả chuyện có thật ở ngoài đời thì Phật Pháp cũng có nói tất cả các Pháp đang xoay vần trong “huyễn lực” tức là có một thứ gọi là “Nghiệp” đã tạo ra các lực giả dối này để chúng sanh quay cuồng vào trong đó mà luân hồi.

Năm xưa, thầy Tâm Thanh trước khi viên tịch có viết cho hương linh anh Nguyễn Khắc Từ vài câu mà đã trình bày hết sự xả bỏ rốt ráo của thầy trước lúc ra đi:

– Tất cả chư Phật y huyễn lực mà thể hiện.
– Tất cả Bồ Tát y huyễn lực mà tu trì.
– Tất cả Nhị thừa y huyễn lực mà trầm không trệ tịch.
– Tất cả Ngoại đạo y huyễn lực mà hôn mê.
– Tất cả Chúng sinh y huyễn lực mà sanh rồi tử.
– Thiên cung Tịnh Độ y huyễn lực mà kiến lập.
– Quỳnh Lâm bảo thọ y huyễn lực mà bày biện.
– Giường sắt trụ đồng y huyễn lực mà thi thiết.
– Vạc nóng, lò than y huyễn lực mà xông lên.
– Chim chóc, rùa, cá y huyễn lực mà bay, ẩn.
– Sâu bọ, nhện gián y huyễn lực mà sống còn.
………………………………

Thế nên, nếu đã biết tất cả đều không thật thì các Bồ tát còn giữ một thứ gì, còn lưu luyến gì ở chỗ giả tạm thế gian! Tuy nhiên, nếu Nghiệp chướng, báo chướng phân các loài chúng sinh thành cao sang hay thấp hèn thì Phật Pháp cũng có cách phát tâm, từ tâm chân thật phát ra những lời “Đại nguyện” sẽ đưa các loài chúng sinh vượt qua chính thân phận vốn có của mình để vượt lên trên tất cả. Như thân phận khởi đầu của con quỷ đốt lò nơi địa ngục nguyện thọ khổ thay cho chúng sinh mà bước lên hàng nhân thiên, thánh giả, sau này thành Phật hiệu là Thích Ca Mưu Ni. Như Địa Tạng Vương Bồ Tát phát đại nguyện:

“Chúng sanh độ tận phương chứng Bồ Đề
Địa ngục vị không thệ bất thành Phật.”

(Độ hết chúng sinh mới chứng Đạo Bồ Đề – Địa ngục vẫn còn thề chưa thành Phật)

Ngày 30.7 âm lịch là ngày vía Địa Tạng vương Bồ tát – Chúng ta hãy hướng về Ngài để cầu nguyện cho thế giới này không còn địa ngục khổ đau.

“Hư không hữu tận – Ngã nguyện vô cùng”

Nguyên Hoàng

517 lượt xem