Nỗi niềm của Chú Gà Trống

Khi Chú còn bé tí, mới có thể chiêm chiếp, thấy Bố gáy thật hoành tráng, sau đó Mặt Trời thức dậy. Chú khâm phục Bố vô cùng: "Nhờ Bố mà mỗi ngày đã được bắt đầu".

Rồi Chú lớn dần lên, trở thành Thanh niên cường tráng, bây giờ chú gáy sáng còn dõng dạc, vang xa hơn cả Bố. Mặt Trời có vẻ tròn đẹp hơn. Chú nghĩ : Bố cũng thường thôi và hãnh diện về bản thân lắm.

Một ngày kia chú sợ như mình đã già, tiếng gáy khàn đặc dần, cho đến một sáng Chú cố gắng mà không thể cất lên tiếng, chú lả thiếp đi. Khi tỉnh dậy, Mặt Trời đã hiện lên sáng rực rỡ.

Cho đến tối nay, khi lên chuồng, nằm yên vị trong ổ của mình, trằn trọc, Chú nghe thấy tiếng chủ nhà xôn xao : Sáng mai, khi Mặt Trời lên người ta sẽ giết thịt Chú để làm Giỗ. Chú gục xuống tuyệt vọng cầu mong rằng ngày mai Mặt Trời không mọc nữa…

470 lượt xem