Tớ không tin vào những điều kỳ diệu, rằng những điều kỳ diệu chỉ xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích ngày xưa…

Nhưng cậu lại bảo, lúc nào những điều kỳ diệu cũng có thể xảy ra và có thể ở bất cứ nơi đâu. Tớ mỉm cười, từ giờ tớ không chỉ sống cho qua mỗi ngày mà còn sống để “tìm kiếm những điều kỳ diệu đang ẩn nấp ở một nơi nào đó”…

Một buổi sáng, tớ thức dậy thật sớm bởi vì cậu bảo “Điều kỳ diệu thường xuất hiện vào khoảng thời gian trong lành nhất của ngày”.

Tớ lại gần khung cửa sổ lâu nay vẫn bám đầy bụi. Cánh cửa vừa mở, cả bầu trời như hiện ra trước mắt, làn gió mát tràn vào căn gác nhỏ trong lành và khiết tinh. Tớ nhận được nụ cười của chú bé bán báo, lời hỏi thăm của cụ già đi tập thể dục. Khẽ mỉm cười, tớ thấy lòng mênh mông quá!

Đã bao lâu tớ không cảm nhận được những tia nắng đầu tiên của buổi sớm, tớ không thấy những giọt sương vương trên lá biếc, tớ không nghe tiếng hót vang hòa của lũ chim se sẻ. Đã bao lâu nay, buổi sáng là thời gian tớ ngủ vùi sau những đêm dài thức khuya vì những việc không đâu, tớ toàn thức dậy uể oải sau tiếng báo thức nhắc lại mấy lần của đồng hồ, rồi lại tất bật với bao công việc bề bộn đang chờ. Ngày nào cũng qua đi hối hả, tớ chạy đua với thời gian, những áp lực từ công việc và học tập. Thời gian đối với tớ như một “con thoi không ngơi nghỉ”.

Tớ đâu biết rằng, chỉ cần thức sớm hơn mọi ngày vài phút, tớ đã có thể cảm nhận được cuộc sống ở một lăng kính đẹp và yên bình đến vậy. Tớ nhận ra thiên nhiên xung quanh vẫn hài hòa và thời gian dường như lắng đọng hơn, trôi đi nhẹ nhàng hơn trong buổi bình minh ấy. Hít thở một hơi thật sâu, tớ như được nạp thêm năng lượng để bắt đầu một ngày mới! Một buổi sáng, tớ có thêm một điều kỳ diệu!

Một buổi trưa, sau khi đi học về, tớ không chạy ngay lên phòng ngủ một giấc, đợi mẹ nấu cơm rồi gọi xuống ăn như ngày thường mà tớ chạy ngay vào bếp giúp mẹ nhặt rau. Vì cậu bảo: “Điều kỳ diệu thường được tìm thấy trong những công việc nhỏ hằng ngày”.

Công việc không có gì mà tớ thấy niềm vui ánh lên gương mặt mẹ. Không phải vì tớ giúp thì mẹ sẽ làm nhanh hơn mà vì mẹ vui khi có tớ cùng trò chuyện.  Bữa cơm trưa ấy ngon hơn với món ăn mà tớ trổ tài, cả nhà tấm tắc khen làm tớ sung sướng lắm. Từ giờ, trưa về tớ sẽ không lười biếng nữa, khi giúp mẹ làm việc nhà tớ thấy mình trở nên có ích hơn và tình cảm của cả nhà thêm gắn bó. Một buổi trưa, tớ có thêm một điều kỳ diệu!

Một buổi tối, em trai của tớ nhờ bố dạy môn tiếng anh vì mai em có bài kiểm tra trên lớp nhưng bố lại có việc bận. Thay vì chạy vào phòng, mở máy tính lên và lang thang trên mạng, tớ ngồi vào bàn học cùng em. Vì cậu bảo: “Điều kỳ diệu nằm trong những gì đơn giản nhất”.

Tớ dạy lại cho em những kiến thức đã học qua mà tớ lại nghiệm ra nhiều cái cơ bản nhất mà ngày xưa lúc học tớ không thấy. Buổi tối qua nhanh, em tớ vui mừng vì đã học xong bài và được đi ngủ sớm. Tớ vội mở nick chat xem có ai nhắn offline không, nhưng hoàn toàn không thấy. Thì ra, một buổi tối, nếu không có tớ thì lũ bạn vẫn tám chuyện trên trời dưới đất như thường, nhưng tối nay, nếu không có tớ, em tớ sẽ thức khuya hơn nữa để ôn bài và không đủ kiến thức cho bài kiểm tra hôm sau. Một buổi tối, tớ có thêm một điều kỳ diệu!

Trong một ngày, tớ đã nhận ra biết bao điều kỳ diệu!
Cám ơn cậu! Nhờ cậu, tớ nhận ra rằng những điều kỳ diệu không phải chỉ có trong những câu chuyện cổ tích mà luôn ở gần bên mỗi người trong cuộc sống hằng ngày, chỉ là đôi khi tớ không nhận ra…

Chính xác hơn, điều kỳ diệu nằm trong tim của mỗi người. Một con tim lạc quan, chân thành và biết sẻ chia, biết yêu cuộc sống, yêu con người sẽ tự tìm hướng đi đến những điều kỳ diệu!

Hoa Thuỷ Tinh

468 lượt xem