Saigon ngày 10 – 12 – 2010

Anh Hoàng Trọng Cang kính mến

Đọc trên đặc san 20 GĐPT Từ Đàm tại Hoa Kỳ. Thấy hình ảnh của anh nằm nghe anh chị em hát và nghe chính tác giả hát những bài mà anh sáng tác cho GĐPTVN sinh hoạt một thời, thấy nó thân ái, yêu thương và gần gũi làm sao, như mới hôm nào đây thôi.

Chúng em là những trại sinh Vạn Hạnh của những năm 78 – 88 với Vương Thúy Nga, Phan Đình Thăng, Nguyễn Đình Khôi, Chị Xuân Hòa, Chị An, Liên Minh … Lê Văn San thủ chúng, đã thừa hưởng nơi quý anh (lúc bấy giờ là Cao Niên) những tâm đắc của một đời áo Lam. Có lẽ đó là dấu ấn một thời khắc “bất diệt đi qua vòng sanh diệt”. Con người trong anh sống không uổng phí, đã tận lực đem những gì hiểu biết, những kinh nghiệm, một đời tích lũy – hành trì – truyền lại cho đàn em “Nghe lời Phật dạy đã làm xong”.

Hôm nay dù thân vô thường, có khỏe, có bệnh qua cung cách an nhiên của một huynh trưởng, mới thấy sự hàm dưỡng có công năng mà chúng em cần học tập – từ huynh trưởng có tầm mà có tâm. Người có tâm không phải chỉ diễn đạt bằng miệng, bằng ý, mà bằng con tim. Tiếng nói từ con tim truyền qua con tim những người khác, làm rung động tâm hồn, làm tỉnh ngộ tánh mê. Cho nên Pháp âm của Phật làm con người có tâm được hoát ngộ là vậy.

Anh nằm đó, mà tâm tự tại vân du – Các em ở khắp phương trời chỉ cần khởi tâm là gặp anh như thuở đó, độ nào. Nguyện cầu mãi mãi là nhà Lam quyến thuộc – “Thiên sanh bách kiếp đồng vị pháp lữ”.

Chúc anh bài hát “Anh em chúng ta tuy xa mà gần”

Nguyên Hoành Lê Văn San

763 lượt xem