Có người nói “Tết cũng như ngày thường, lại càng thêm bận rộn”, thật sự mỗi người vẫn có chung một tâm trạng ngóng trông Tết…

Ông mong Tết…
Mong phút giây giao thừa thiêng liêng đầy ý nghĩa. Mong nhìn thấy nụ cười móm mém của bà, để vui trong lòng khi sức khỏe vẫn cho phép ông bà vui xuân đón chào một năm mới, góp thêm một tuổi đời. Mong được thấy gia đình yên vui trong phút giây sum họp, chúc thọ ông bà.

Mong buổi chiều ba mươi cùng đứa con trai lớn ra vườn đem về hai cây mía đỏ thân to do một tay ông vun xới, đem vào nhà để gần bàn thờ để làm gậy chống cho các cụ về ăn Tết. Mong lúc thắp lên bàn thờ tổ tiên một nén hương trầm, cầu mong những điều tốt lành cho con cháu.

Mong cõng đứa cháu nhỏ nhất trên vai, tay nắm những đứa lớn hơn đi chùa hái lộc. Cháu hỏi “Ông cõng cháu có nặng lắm không?”, ông đưa tay chỉ người con trai “Cháu thấy bố cháu có to và nặng không, ông từng bế bố cháu còn được nữa là”, cậu nhóc tròn xoe mắt “Ôi, ông khỏe quá!”, ông cười thầm “Đấy là ngày xưa lúc bố nó còn ẵm ngửa trên tay thôi”

Bà mong Tết…

Mong không khí đầm ấm, cả nhà cháu con đủ đầy quây quần bên nhau trong những ngày giáp Tết. Mong được thấy cái tất bật, mỗi người một việc nhưng lúc nào cũng nói cười rộn rã. Mong hiểu nhiều hơn về cuộc sống của những đứa con đi xa mới về. Mong nghe tiếng ríu rít của bầy cháu nô nức đi ra đi vào như trẩy hội trong căn nhà gỗ bình thường vẫn đìu hiu của ông bà.

Mong truyền lại cho con cháu cách gói bánh vừa ngon lại vừa đẹp, nhìn thấy đứa cháu gái bé bỏng cố hết sức để gói thật chặt chiếc bánh nhỏ chỉ toàn nếp rồi tự tay để lên trên cùng trong nồi bánh.

Mong ngắm ánh lửa nấu bánh bập bùng nơi góc vườn một đêm gió đông. Bà ngồi gần bếp lò nên không còn lạnh nữa, thấy các con không đứa nào chịu ngủ mà đòi thức canh bánh với mẹ, thỉnh thoảng lại kéo cổ áo mẹ lên cao vì sợ bà bị cảm.

Mong tự tay chuẩn bị những phong bao lì xì màu đỏ rồi để sẵn vào trong túi áo, nói rằng “Để tụi nhỏ chúc thọ thì bà lấy ra lì xì ngay cho vui cửa vui nhà”


Bố mong Tết…

Mong dậy sớm trong sáng mùa xuân khí trời se lạnh, hớp chút trà nóng rồi cả nhà cùng nhau ra sân lặt lá cây mai cổ thụ trước nhà, đôi lúc lại nhắc các con nhẹ tay kẻo làm rụng mất những nụ mai nhỏ xíu còn nép mình cạnh gốc lá.

Mong chuẩn bị một bó củi to rồi ôm vào cho mẹ nấu bánh. Mẹ lấy tay áo lau những giọt mồ hôi trên trán ba, mẹ nháy mắt với các con “Bánh này công của bố là to nhất đấy!”.

Mong tỉ mẫn lau chùi từng ô cửa sổ, quét lên màu sơn tươi mới rồi nghe thằng nhóc tì của bố nói là “Ước chi con to cao và khỏe như bố thì hay biết mấy”, bố cười bảo “Ăn mỗi bữa có một bát cơm như cậu thì có mà là siêu nhân trong quảng cáo sữa cho người gầy thôi”.

Mong là người đầu tiên thức dậy buổi sáng ngày đầu năm mới, khẽ gọi mấy mẹ con dậy bằng cách bật bài hát Happy New Year quen thuộc rồi để sẵn một mâm bánh kẹo, ai dậy sớm nhất thì được bố chia phần nhiều hơn.

Mẹ mong Tết…
Mong sang nhà các bác, các cô hàng xóm để cùng nhau bàn những món ăn ngon sẽ nấu trong mấy ngày Tết. Mong được bố chở đến nhà những bạn bè lâu ngày không gặp để chúc Tết và ngồi lại hàn huyên.

Mong nhẹ nhàng lựa chọn những cành hoa đủ màu thật tươi sắc cắm vào bình, sắp trái cây lên mâm ngũ quả sao cho thật đẹp mắt, chuẩn bị mọi thứ chu tất trước giờ giao thừa. Mong hướng dẫn cho cô con gái yêu quý những món ăn truyền thống ngày Tết với kinh nghiệm trong bao năm một cách dễ hiểu nhất để con tự làm theo.

Mong nhìn thấy cái cách bố con ăn món mẹ mới nấu ngon lành rồi xuýt xoa “Mẹ thử nấu món nào cũng thành công ngoài mong đợi hết”, bố cười cười nhìn mẹ trìu mến “Mẹ Can Cook của các con mà lại”.

Con mong Tết…

Mong được có những ngày không bài vở, không kiểm tra và phải đi học ngày hai buổi. Mong cảm giác thoải mái, được ngủ “nướng” thêm một lúc vào buổi sáng và thức khuya hơn ngày thường không phải để học bài mà để tha hồ “tám” với lũ em họ đủ chuyện trên trời dưới đất.

Mong đi chợ Tết cùng mẹ, nhắc mẹ mua thêm vài món mà mình thích. Ngắm cảnh mọi người bước từ chợ ra trên tay lũ khũ bao nhiêu là đồ nhưng miệng vẫn cười khi gặp người quen hay hàng xóm, rôm rả tiếng hỏi thăm rồi gấp gáp chào nhau vì còn nhiều việc đang đợi ở nhà. Mong được một mình ngồi sên món mứt dừa thơm phức trên bếp của mẹ, để chốc chốc lại thò tay vào chảo “thử chút thôi”.

Một chút giống trẻ con, mong được nhận lì xì mừng tuổi của người thân, mong được mặc áo mới rồi đứng trước gương ngắm nghía cả buổi mới lon ton theo chân bố mẹ đi chúc Tết ông bà. Mong cảm giác được mọi người quan tâm khi được nhận những lời chúc tốt lành quen thuộc như “Học giỏi, càng lớn càng xinh, hay ăn chóng lớn…” dù biết rằng mình “hay ăn” thì chỉ có “béo phì”.

Một chút giống người lớn, mong được ai đó khoác lên vai chiếc áo ấm khi đi chợ hoa Tết lúc hoàng hôn, ngắm nhìn những bông hoa đung đưa nhẹ trong làn gió thoảng. Mong một câu hỏi “Tớ muốn tặng cậu một chậu hoa, cậu thích nhất hoa gì?” rồi thẹn thùng nhìn vu vơ trong muôn vàn đóa hoa đang khoe sắc, ánh mắt bất chợt dừng lại ở một chậu xương rồng đang nở những bông hoa màu trắng bé xíu. “Cậu thích hoa xương rồng à, tớ cũng thế, xương rồng có sức sống mãnh liệt, từ trong cát, những nụ hoa vẫn nở và không dễ phai tàn”, khẽ mỉm cười “Ước gì tình cảm cũng như thế!”.

Sẽ có người nói “Tết bây giờ cũng như ngày thường, lại càng thêm bận rộn” nhưng tận sâu trong lòng mỗi người vẫn có chung một tâm trạng ngóng trông Tết như mong gặp lại người bạn cũ mỗi năm một lần. Mong "một chút khác ngày thường" nhưng đọng lại biết bao điều ý nghĩa dành riêng cho gia đình thân yêu!

Hoa Thuỷ Tinh

1981 lượt xem