Kính thưa Thầy
   Để viết Kỷ yếu cho Thầy, con đã lục tìm những hình ảnh cũ và bổng nhiên những kỷ niệm và ký ức về Thầy hiện về trong tâm tưởng.

   Năm 1952, lúc con mang ba lô từ Hội An ra Đà Nẳng tham dự Trại Huấn Luyện Đội chúng trưởng tại Chùa Tỉnh Hội Đà Nẳng, lần đầu tiên con gặp được Thầy, anh Tâm Huệ Cao Chánh Hựu và anh Phạm Mạnh Cương . Hình ảnh 3 người anh Áo Lam đáng kính như dấu ấn in sâu vào trong tâm tư của con suốt quảng đời Áo Lam từ đó đến nay và chắc chắn chẳng bao giờ phai nhạt ..

   Theo sự hướng dẫn dạy bảo của 3 anh, con đã phát nguyện noi theo Lý tưởng Áo Lam và đã tiếp nối hành trình với lý tưởng tôn thờ qua khắp nẻo đường đất nước. Sinh hoạt với các GĐPT ở Huế, Nha Trang, Sài Gòn, Gia định và rồi California, Hoa Kỳ, đâu đâu con cũng nghĩ đến các anh như những vì sao dẫn lộ cho con, như con tàu, nhất là những lúc gặp sóng gió bão bùng của cuộc đời biển khơi.

   Con vào quân ngũ từ năm 1957, cuộc chiến tạo nên nhiều ngăn cách, con vừa khoác quân phục vừa khoác Lam y, cho mãi đến năm 1973, con mới được gặp lại Thầy, lúc Thầy làm việc tại Bộ Tổng Tham Mưu Quân lực Việt Nam Cộng Hòa.

   Do Tình Lam thân thương, Thầy và con trở nên gắn bó, con đến nhà Thầy thường xuyên tại Cư Xá Thanh Đa chia sẻ buồn vui với Thầy và gia đình, và cũng đã có một lần đau thương ..chứng kiến sự mất mát một đứa con của Thầy..

   Cũng trong năm 1973, Thầy đứng ra tổ chức Buổi họp mặt tại Đại học Vạn Hạnh Sài Gòn, kết nối các Huynh Trưởng và lập ra Đoàn Cựu Huynh Trưởng mà Thầy là Đoàn Trưởng, sinh hoạt di động khắp Sài Gòn-Gia Định, có lần đã họp tại nhà con.

Năm 1975 Thầy đi “ cải tạo “, con cũng theo Thầy đi “ cải tạo “ hơn 9 năm .

   Và thật là quả đất tròn, năm 1992 con gặp anh Tâm Huệ tại San Diego, được hạnh phúc sống và làm việc cho Gia Đình Phật Tử với anh từ ngày hội ngộ cho đến ngày anh Tâm Huệ mất, tháng 3 năm 2009. Thầy ơi ! 17 năm làm việc bên nhau, cùng căn phòng, cùng thở một bầu không khí, cùng trãi qua bao nhiêu cay đắng buồn vui, mà rồi cũng vĩnh viễn xa nhau, nghe đau xót vô cùng, làm sao con quên được hình bóng thân yêu của một người anh Áo Lam, trọn đời hy sinh cho Lý Tưởng và nay lại đến Thầy, cũng là một người anh lớn, Thành viên khai sáng Gia Đình Phật Tử Việt Nam.

   Con nhớ trước giờ anh Tâm Huệ mất, con có điện thoại cho Thầy đến giả từ ..và Thầy cũng đã có thâm duyên, đến đúng lúc để cùng chị H., con và chị Tâm Quảng Hoa, đứng nhìn người y tá đưa tấm thân bất động của anh Tâm Huệ rời Bệnh viện, vĩnh viễn ra đi.
Và giờ đây, Thầy cũng ..vĩnh viễn xa con theo luật vô thường. Con không còn được nghe tiếng nói và nhìn nụ cười nhân hậu của Thầy nữa ..Con thương Thầy lắm,Thầy ơi !

   Ngày Thầy đến định cư tại California, Hoa Kỳ, cuối năm 1993, con đưa Thầy đi thăm các Đơn vị GĐPT. Thầy khoe với con, hành trang mang theo đến Hoa Kỳ là tất cả hình ảnh của GĐPT mà Thầy quyết tâm làm cho được Tập Kỷ yếu “ 50 NĂM XÂY DỰNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ “

   Thầy đã đạt ước nguyện dù gặp rất nhiều khó khăn, gian khổ. Tập sách Kỷ Yếu là một bằng chứng đầy tâm huyết của Thầy đối với Tổ chức, là cả một công trình gian lao và đầy nước mắt, con đã chứng kiến và càng thương kính Thầy hơn.

Đối với anh Tâm Huệ ,vì duyên tình xưa nên Thầy thường xuyên gặp gỡ và trao đổi Phật sự. Nhờ đó con cũng được thường xuyên gặp được Thầy ..Thầy và anh Tâm Huệ, những Huynh Trưởng luôn luôn thao thức với sự thăng trầm của Tổ chức, đã đem hết tâm huyết và nổ lực phát triển Ban Điều hợp Trung Ương GĐPT VN tại Hải Ngoại. Kết hợp sự sinh hoạt của GĐPT tại các Châu và Quốc Gia ngày càng gắn bó và lớn mạnh.

   Trong quảng thời gian dài, có hai chuyến Phật sự đi xa mà con được ở bên Thầy : Chuyến đi tham dự Đại Hội GĐPT VN tại Hải Ngoại kỳ II tại Hanover, Đức Quốc và chuyến đi Hành Hương Ấn Độ, tham dự Đại Hội Hải Ngoại Kỳ III và Đại Hội Thế Giới Kỳ I tại Bổ Đề Đạo Tràng, Ấn Độ.

   Ngày Thầy về Trung Tâm Tu Học Thích Quảng Đức, con cũng có đến thăm Thầy ..Thầy luôn thương yêu nhắc nhở đến tất cả anh chị em Áo Lam từ Quốc Nội ra đến Hải Ngoại ..Thầy muốn ôm tất cả Áo Lam vào trong vòng tay với ước nguyện Áo Lam thương yêu nhau, bất khả phân..

  Chỗ nào có Áo Lam là Thầy đến với ánh mắt dịu hiền và nụ cười tươi mát ..như gieo tình thương ấm áp đến tất cả mọi người. Thầy luôn mong mõi anh chị em hãy đoàn kết thương yêu lẫn nhau.

   Những ngày sau cùng của cuộc đời, mặc dù bệnh tật triền miên, Thầy vẫn ao ước thực hiện được tâm nguyện của Bác Tâm Minh Lê Đình Thám : “Viết Lịch sữ Gia Đình Phật Tử Việt Nam.”

   Thầy có nhiều nghị lực và niềm tin vững mạnh, lại được sự yêu thương cầu nguyện của Lam viên bốn phương nên Thầy đã vượt qua nhiều lần nguy hiểm tính mệnh ..Nhiều lần con đến thăm Thầy trên giường bệnh, Thầy cố nở nụ cười và khuyên con vững tâm theo lý tưởng đã tôn thờ .

Thầy khuyên con kết nối Tình Lam, Thầy ca ngợi Tình lam tươi đẹp và bền vững lâu dài. Thầy nhờ thiện duyên có được Phật tử Bác sĩ Tâm Quảng Hoa luôn bênh cạnh và săn sóc Thầy. Cũng nhờ Phật Tử Tâm Quảng Hoa thông báo mà con theo dõi được bệnh tình của Thầy và phổ biến đến Lam viên khắp Thế giới hằng quan tâm và cầu nguyện cho sức khỏe của Thầy.

Nhưng Thầy ơi ! có sinh thì có tử, Thầy đã ra đi, ra đi khi ước nguyện chưa thành, để lại bao niềm thương tiếc cho tất cả Áo Lam trên toàn Thế giới ..Và riêng con, mãi mãi ôm niềm thương nhớ vô biên ..Thầy không còn nữa để con được nhìn nụ cười ấm áp, Thầy không còn nữa để con được nghe những lời khuyên bảo thương yêu dịu dàng ..Một vì sao dẫn lộ đã tắt trên nền trời đen Ai sẽ dẫn dắt chúng con không lạc hướng !! Thầy đã đi rồi !!
..Ôi ! con không còn gặp lại Thầy nữa, Thầy ơi !! Ngàn Thu vĩnh biệt Thầy.

''Huynh Trưởng Hồng Liên, xây dựng Áo Lam, danh thơm vang lừng, khắp Thế giới
Tỳ Kheo Phổ Hòa, thấm nhuần Đạo Pháp, an nhiên tự tại, chốn Thiền môn
''

TÂM ĐĂNG

479 lượt xem