Cảm nhận về ngày Phật Đản.

Sau khi quán sát để tìm quốc độ và phụ mẫu xứng đáng cho việc giáng thế độ sanh, Nhất Sanh Bổ Xứ Bồ Tát Hộ Minh ở cung trời Ðâu Xuất cũng đã tuyên thuyết một trăm lẻ tám pháp minh môn, lưu lại cho Chư Thiên để ức niệm.

Tối hậu thân Bồ Tát là từ cung trời Ðâu Xuất giáng trần, qua hình ảnh voi trắng sáu ngà để vào thai mẹ, và xuất hiện trong lúc tư tưởng, tôn giáo, triết thuyết cũng như về mặt chính trị, kinh tế và xã hội thật vô cùng phức tạp. Thêm vào đó nạn kỳ thị tôn giáo cũng trầm trọng. Phía Tây Ấn Ðộ là địa bàn hoạt động của Bà La Môn Giáo. Phía Ðông thuộc Kỳ Na Giáo. Hai tôn giáo nầy tranh giành ảnh hưởng với nhau, và chi phối hoàn toàn đời sống con người, không những về mặc tinh thần mà cả về phương diện vật chất nữa. Có thể nói đây là một thời đại loạn ly xứ Ấn Ðộ. Con người lúc nầy không còn biết tin tưởng và bám víu vào đâu. Giữa lúc hoàn cảnh bế tắc ấy, Bồ Tát Hộ Minh xuất hiện để sau nầy là một Thái Tử Tất Ðạt Ða, là Ðức Phật Thích Ca Mâu Ni như một mặt trời sáng rỡ trong buổi sớm mai, làm mất đi những bóng tối của đêm đen dày đặc, đang phủ che cuộc đời. Ngài là vị cứu tinh không chỉ dành riêng cho xứ Ấn Ðộ thời ấy, mà còn là của cả nhân loại chúng sanh.

Thái tử Tất-đạt-đa được sinh ra và lớn lên như bao nhiêu người khác. Song, ngay từ nhỏ, Ngài đã tỏ ra là một con người hoà nhã, biết kính trọng và thương yêu tất cả mọi người, yêu quí mọi loài. Ngài là một hoàng thái tử, được sống trong cung vàng điện ngọc, nhung gấm cao sang, được sự thương yêu, chăm sóc của phụ thân và di mẫu, lại có cả kẻ hầu người hạ. Và sau này Thái tử còn có thêm vợ đẹp con thơ. Có thể nói rằng, cuộc sống của Ngài rất hạnh phúc, một cuộc sống mà bao nhiêu người hằng mơ ước nhưng không thể nào có được. Thế nhưng, khi nhận thấy được sự thật khổ đau của kiếp sống, Ngài đã lặng lẽ ra đi để tìm nguồn hạnh phúc bình thường cho mình và cho tất cả chúng sanh. Ngài đã giũ bỏ tất cả những thú vui tầm thường, những danh lợi phù hoa của cuộc sống, quyết chí ra đi theo tiếng gọi của lòng từ bi, ra đi vì lý tưởng, vì hạnh nguyện độ sanh. Phải là một người có lý tưởng cao cả, có hạnh nguyện rộng sâu và có ý chí kiên cường mới có thể ra đi được như thế.

Bằng ý chí kiên cường và sự sáng suốt của mình, Ngài đã cảm nhận được niềm hỷ lạc vô biên, Ngài đã chứng được đạo quả, đã thấy được chân lý nhiệm mầu. Giây phút ấy quả là vô cùng thiêng liêng và hệ trọng đối với Ngài cũng như đối với hàng triệu người con Phật. Vậy là từ một vị hoàng tử, Ngài đã trở thành một đức Phật, một bậc thầy cao cả của muôn loài chúng sanh. Sự thành đạo của Ngài đã đánh dấu một mốc son vô cùng quan trọng trong lịch sử nhân loại.

Ngài nhắc nhở mọi người phải biết hoàn thành tốt bổn phận và trách nhiệm của mình. Làm con thì phải hiếu thảo với cha mẹ, phải phụng dưỡng cha mẹ và hướng dẫn cha mẹ sống một cuộc sống hiền lương. Ngài luôn luôn đề cao hạnh hiếu của đạo làm con. Ngài khẳng định: “Tâm hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh Phật. Gặp thời không có Phật, khéo thờ cha mẹ chính là thờ Phật vậy”. Chính Ngài là người đã nêu gương hiếu hạnh cho chúng ta noi theo. Ngài đã thuyết pháp giáo hoá cho Hoàng hậu Ma-da trên cung trời Đao lợi để cho mẹ Ngài thêm phần phước lợi. Ngài đã trở lại hoàng cung để hoá độ vua cha. Trong những giờ phút cuối cùng trên cõi đời của vua cha, Ngài đã đem hết khả năng của mình để dẫn dắt vua cha nhập và dòng thánh. Và khi vua cha mất thì chính Ngài đã phụ một vai trong việc tiễn đưa linh cửu của vua cha đến nơi an nghỉ cuối cùng.

Ngài đã chỉ dạy rất nhiều vấn đề, nhưng có một vấn đề hết sức đặc biệt đó là Ngài không bao giờ tự đề cao chính mình. Ngài nói rằng, Ngài chỉ là vị lương y bốc thuốc cho người bệnh, muốn lành bệnh thì bệnh nhân phải tự uống thuốc; Ngài chỉ là một vị thầy chỉ đường, muốn đến được đích thì mọi người phải đi bằng chính đôi chân của mình. Ngài không phải là đấng toàn năng, không thể ban phước hay cứu rỗi cho mọi người. Ngài cũng là một người bình thường như mọi người, chỉ có điều là Ngài đã nhận thấy được chân lý của cuộc đời, vượt ra ngoài những hệ luỵ của cuộc sống. Nếu mọi người thực tập theo con đường Ngài đã chỉ dạy thì mọi người cũng đạt được những gì Ngài đã đạt được mà thôi. Tự thân mỗi người phải có trách nhiệm với chính mình, phải tự hoàn thiện mình, tự cứu lấy mình chứ không ai có thể làm thay được.

Ngài là một con người vĩ đại, một con người tuyệt vời. Sự ra đời của ngài vô cùng có ý nghĩa đối với những người Phật tử nói riêng và đối với toàn thể nhân loại nói chung. Nếu Ngài không ra đời, nếu không có những lời dạy của Ngài thì có lẽ là chúng con còn đau khổ và lầm than hơn nhiều. Để thể hiện lòng biết ơn vô hạn, lòng qui kính vô biên đối với bậc Đạo sư, chúng con không biết làm gì hơn, chúng con nguyện một lòng quy kính Ngài và sống đúng theo những lời Ngài đã dạy cho chúng con. Đấy là tâm hương lòng của chúng con kính dâng lên đức Từ Phụ nhân dịp kỷ niệm ngày đản sanh của Ngài.

Hơn 2500 năm trôi qua, thời khắc đản sinh của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni như vừa mới hôm qua, ngần ấy năm, chúng sanh lúc nào cũng cảm thấy hoan hỷ… Cứ mỗi năm, chúng ta lại tổ chức Mừng đại lễ Phật đản bằng nhiều hình thức khác nhau, lớn có nhỏ có, quy mô tầm cỡ hay đơn giản bình thường cũng có… nhưng nhìn chúng tất cả điều xuất phát từ Tâm.

Đạo Phật là đạo thực hành, hãy thực hành những gì mà Đức Phật đã dạy thì chúng ta mới có được sự an lạc và giải thoát.

Học hỏi giáo lý Phật đà không được bao nhiêu, nên nhiều khi cái nghĩ của Quang Phạm là một cái nghĩ chưa thông, chưa ngộ được hoàn toàn và chắc chắn là sẽ có sai phạm.

Với Quang Pham, chúng ta tổ chức Lễ Phật đản là dịp ca tụng Giáo chủ cõi Ta bà, cũng là dịp để nhắc nhỡ nhân loại chúng sanh quan tâm đến thế hệ trẻ, nhắc con người phải có trách nhiệm với con cái của mình, phải biết quan tâm chăm sóc và phải làm tròn bổn phận làm cha làm mẹ, nhắc đến những người lớn phải biết yêu thương giúp đỡ đến mần non của sự sống và đặc biệt, nhắc nhỡ những bạn trẻ đừng vì những đam mê trai gái mà cướp đi biết bao nhiêu sinh linh chưa kịp chào đời …

Hãy nhớ lời đức Phật từng dạy "Ta là Phật đã thành, chúng sanh là Phật sẽ thành" – Hãy có trách nhiệm với con cái, chăm sóc và yêu thương chúng, hãy có trách nhiệm với thế hệ trẻ, bồi dưỡng và nâng đỡ chúng. Vì biết đâu tương lai sẽ có người thành Phật !

_(())_

QUANG PHẠM – THIỆN TÂM QUANG


Bồ tát Hộ Minh

Con nay tắm gội Đức Như Lai
Trí huệ quang minh tọa Bảo đài
Ngũ trược chúng sanh đều rửa sạch
Không còn sanh tử ở trần ai.

Phật cũng không sanh Ca Tỳ La
Cũng không nhập diệt Câu Thy Na
Không sanh không diệt là chơn Phật
Xứng danh Giáo chủ cõi Ta bà.

Hôm này mùng Tám tháng Vê – sa
Xuất hiện trên đời Sĩ Đạt Ta
Chín rồng phung nước từ Thiên ngoại
Bảy bước chân đi bảy đóa hoa.

ÁN MÂU NI MÂU NI TAM MÂU NI TÁT PHẠ HẠ.

701 lượt xem