ĐỨNG VỮNG TRÊN ĐÔI CHÂN CHÍNH MÌNH.
(Xã Luận)

Khi nói đến Quốc Sách, Chiến Lược Quốc Gia có chinh phục được nhân dân tâm phục khẩu phục khả thi người ta thường xét đến ba khía cạnh gọi là Tam Tài có hội đủ những yếu tố thuận lợi hay không? Đó là Thiên thời, Địa lợi, và nhân hoà.

Đó là ba điểm trọng yếu xác định được một mặt phẳng nhất quán trong lý luận, thực hiện dẫn đến thành quả dù được áp dụng ở đâu vào lúc nào, thời cuộc ra sao?

Khi xét đến nhân cách phẩm hạnh năng lực của một con người người ta thường xét đến tư cách (tác phong và đạo đức) và ý chí năng lực bản thân mà nói gọn là lập trường đứng vững trên đôi chân của chính mình với hướng đi phù hợp với nhân sinh và xã hội.

Có như thế mỗi cá nhân là một nguồn động lực đẩy xã hội tiến bước theo chiều hướng lịch sử thuận lợi chung. Từ ngữ nhân gian miêu tả như là cùng nhìn về một hướng.

Đất nước, hoàn cảnh môi trường xã hội chúng ta đang hiện thân mang nhiều diễn biến phức tạp và tế nhị lại vô cùng cần thiết đến nguồn năng lực cá nhân nầy.

Bởi mỗi cá nhân đều nhất quán, những diễn biến phức tạp và tế nhị ấy không là phần việc của riêng ai và không để cho nó phát tác một cách vô tội vạ mà là hàm dưỡng cô kết thành nguồn năng lực sắc bén và đồng hội phác tán có thể làm lay chuyển cả vũ trụ, làm rơi rụng cả trăng sao?

Đất nước nầy là của chúng ta do quốc tổ Hùng Vương dựng nước và biết bao triều đại, liệt đại tiền nhân chúng ta dựng xây và bảo vệ mới có được. Việt Nam tôi đâu là tiếng vọng gọi từ tâm thức về chủ quyến quốc gia, về hồn thiêng sông núi đang bị xâm phạm. Anh là ai? Tôi là ai là lời cảnh giác chớ để vong thân? Vì vong thân là mất gốc, là đánh mất chủ quyền quốc gia? Là tiếng chuông tỉnh thức, là lời cảnh tỉnh của một dân tộc? Đó không là những khẩu hiệu. Đó không phải là lời sách động mà đó là tiếng nói nhiệm màu từ hơi thở từ trái tim. Hãy đánh thức những tác giả ấy từ trong trái tim ta và hãy hành xử như là những đấng trượng phu, như là những nam tử hán. Chứ không phải rủ rê nhau xuống đường đòi hỏi trả người nầy, thả người nọ mà là hãy trả những gì của césar về cho César. Hình ảnh Nguỵ Văn Thà năm 1974 và 64 chiến sĩ ở Trường Sa 1988. đang hăm hở trổi dậy trong bạn trong tôi đòi lại chủ quyền biển đảo. Đó là cách thiết tha nhớ về họ, báo ân họ. Xuân Diệu có nói: Người lính không buồn vì da ngựa bọc thây, mà là buồn vì sau mình không ai đi dẹp giặc. Hãy nói với các anh, non nước nầy còn có chúng tôi, những kẻ cường lương sẽ phải chết một cách bất đắc kỳ tử, các anh hãy yên tâm.

Chúng ta không phủ nhận năng lực của cộng đồng quốc tế, chúng ta cần sự giúp đỡ, nhưng phải tận nhân lực trước hết. Trong kinh A Hàm có viết: “Hãy Nương tựa vào chính mình, hãy tự thắp đuốc lên mà đi”

Buồn vui sướng khổ, hoà bình cũng từ nơi y báo chánh báo mà có. Hãy vươn lên với tất cả nguồn năng lực chí thành trong sáng nhất quán vì nhiêu ích hữu tình và lợi lạc quần sanh.

Chánh niệm và tỉnh thức trên từng hơi thở, trên từng nhịp đập của con tim chúng ta sẽ biết mình cần phải tư duy ra sao, thực hiện thế nào để không hỗ thẹn trước hồn thiêng sông núi, trước lịch đại tiền nhân. Tha thiết lắm thay!

VIỆT NGUYÊN.

913 lượt xem