CHỔ ĐỨNG CỦA CHÚNG TA

Anh chị em Huynh Trưởng và Đoàn Sinh
Gia Đình Phật Tử Việt Nam thân mến!

Với đạo Phật dòng sinh mệnh của chúng sanh là Bất Diệt. Đó là căn nhà cha, là tánh Phật hằng có vô sanh. Do đó ta luôn có mặt trên cuộc đời nầy bằng một nguồn năng lượng truyền tải ra không thời phát đi khắp vũ trụ. Nếu ta có con tim tròn đầy từ bi hỷ xã, không thương tật thì năng lượng ta truyền tải ra ngoài xã hội qua con cái, bạn bè những tố chất làm đẹp cuộc đời, làm nở hoa cho cuộc sống. Ngược lại nếu ta sống bằng con tim cố chấp, cục bộ ích kỹ thì năng lượng ta truyền tải ra ngoài xã hội dầy đặc những tư tưởng đố kỵ, hẹp hòi, ích kỹ, xấu xa nó hiện rõ nét trong tương quan nhân sinh gần gũi trong con cái bạn bè, thân hữu, những người có quan hệ trực tiếp và gián tiếp với ta.

Trong quan hệ xã hội, với sứ mạng giáo dục và trực tiếp truyền thừa lý tưởng thì sự ảnh hiện của ta, sự có mặt của ta, nguồn năng lượng của chính chúng ta ảnh hưởng đến cộng đồng nhân sinh không nhỏ. Nó luôn luôn có mặt, nó luôn luôn hiện hữu không phải chỉ bằng xác thân ngũ uẫn nầy. Mà ngay khi thân ngũ uẫn nầy có chết đi, nguồn năng lượng ấy cứ còn tác động, chỉ thiếu yếu tố gia tốc mà thôi.

Một Huynh Trưởng cao niên, suốt đời tận tuỵ hy sinh vì tổ chức, chắc chắn anh chị có rất nhiều truyền nhân trong Lam Viên và như thế anh chị ở bất cứ nơi đâu, lúc nào, dù còn mạnh khoẻ, hay tật bệnh ốm đau, hay đã về với Phật, Anh chị không mất trong tư duy, trí tuệ và hành động của những truyền nhân và cộng đồng Lam viên còn lại.

Tên tuổi của anh chị, chổ đứng của anh chị là chổ đứng của lịch sử nhà Lam, lịch sử của đạo pháp và dân tộc Việt Nam. Anh chị em nên nhớ hương hoa của nhân thế thì bay theo chiều gió. Hương hoa của nhân cách phẩm hạnh đạo tình thì ngát tỏa khắp mười phương. Dù cuộc thế đầy mê si ám chướng và trong đời đến lúc pháp nhược ma cường vẫn không làm nhiễm ô tinh thần hướng thượng trên cầu Phật đạo dưới hóa độ chúng sanh. Canh cánh bên lòng trên đền bốn ơn nặng dưới cứu khổ ba đường, cái hạnh nguyện tròn thương được lặp lại bao đời không dứt mất. Con đường chúng ta đi là con đường chân thật, con đường của mật hạnh vô ngôn, vô cầu vô trụ, thử hỏi còn có chổ đánh cắp, tướt đoạt, trấn lột, khủng bố được sao?

THỊ NGUYÊN

580 lượt xem