VƯỜN LAM VẮNG BÓNG ANH

 

      Thưa Anh! Nguyên Ngộ – Nguyễn Sỹ Thiều.

Đời Anh như quyển sách Lam vạn niên, như dấu chân đi trên cát chẳng bao giờ phai nhạt trong vườn Lam thân yêu. Những ngày tháng cùng với Anh thắp sáng lên ngọn đèn phát nguyện ‘Giữ mãi màu lam’ tại Từ Đàm cho đến tận bây giờ. Không có giây phút nào mà chị Cúc, chị Thảo và em quên lời di thảo của Anh trong những buổi đầu bước ra giữa vườn lam. Có những thác ghềnh Anh đã lội, có những con đường Anh đi qua và có những đêm sương giăng Anh đã vén, để ngày mai lộ lên trang sử thi tình lam thơm ngát bốn phương trời.

Em thật sự cám ơn trái tim sáng soi của Anh, khi mà thuyền lam chưa về bến kịp, để mùi trầm hương phản phất giữa bao thế hệ lam viên. Anh thường căn dặn ‘mọi duyên cần phải chờ’ như hạt giống khi được gieo xuống thửa ruộng phì nhiêu vậy, nó cũng cần có yếu tố là nước, là gió, là không khí với mưa. Như vậy hạt giống ấy mới thật sự là thân cây khỏe mạnh và đứng tự tin giữa bão tố, nắng lớn, mưa nhiều. Chúng ta không cần cam khổ để ‘vạch lá tìm sâu’ mà hãy nhìn lại thân mình, tâm mình và đời của mình mà tự biết nhân quả.

Chúng em đã có những ngày tháng cọng sự, làm việc, tu học và xây dựng nền tảng nhà lam thật sự kiên cố và hết lòng cho chí nguyện phụng sự của một Huynh trưởng thanh bạch, vô sự. Em thật sự hết sức có may mắn đã làm một người em nghành nữ mà Anh tin tưởng và trao truyền những kinh nghiệm, trách nhiệm lãnh chúng với tất cả vì tâm Phật, tâm ban đầu của một oanh vũ vô tư, một thiếu nữ hiền lành, một cây bút còn đầy mực.

Anh đi… hay Anh còn ở lại giữa vườn Lam thanh khiết và bồ đề tâm trong lòng các anh em! Thiết nghĩ anh chỉ đi với hình bóng ẩn khuất phía xa chân trời bên kia núi, còn lại nơi đây bao lý tưởng, bao buổi họp đoàn, bao ân tình của ngày Tết, Rằm, khóa học chưa quên. Nụ cười ấy, thân hình ấy, quyển sách ấy v.v…mà không có bao giờ Ai kham nỗi. Sau những ngày anh từ biệt cõi trần là bấy ngày GĐPT Thừa Thiên vẫn sống còn. Đó là sự nghiệp đào tạo, kế thừa tinh thần của người con Phật, người làm Huynh trưởng hơn sáu mươi năm hưng thịnh và ôn hòa. Chị Thiều, anh Tín, anh Đại và em sẽ cố gắng tô bồi vào vườn Lam thêm những nét đẹp, tấm gương từ bi, hạnh nguyện quên mình vì tổ chức của Anh.

Anh ơi! ‘Dẫu cho cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, dẫu cho nhà lam tan tác bể dâu, dẫu cho nhân tình phân ngả nhưng tình đạo vẫn cao cả lên trên tất cả sự đổi thay của thế cuộc’. Em cũng là một người em trong đạo, trong màu áo lam hiền hòa và em cũng là người em của chị Thiều khi Anh vắng bóng. Mong thay trong gia đình thân tộc của Anh sẽ có được những người con, người cháu, người chắt sẽ tiếp nối xứ mệnh của người Huynh trưởng Gia Đình Phật Tử. Đó chính là Gia bảo, Pháp bảo, Lam bảo của một gia đình thuần túy chất đạo, chất lam cùng đi bên cuộc đời Áo lam của Anh.

Nguyên Phán – Bùi Thị Tuyết
Phó Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên

Chim Oanh Vũ cởi hoa sen bất diệt
Màu lam ơi! xin ước nguyện ngày về!
….
Vầng Ô luôn rực sáng cõi ba đào
Thuyền rời bến dạo bước giữa ngàn phương.

Thư Viện Cổ Pháp Kính viếng

482 lượt xem