Nói với Trại Huấn Luyện A Dục – Lộc Uyển.

Hôm nay chúng ta được tụ hội dưới mái chùa thiêng nơi miền thôn dã này đúng là một nhân duyên lớn, vì giữa thời Pháp nhược ma cường này thì không có nhiều chùa mở rộng cửa từ bi để dung chứa Gia Đình Phật Tử chúng ta. Ngày xưa khi bóng áo Cà sa của đức Phật che phủ tới đâu thì ma vương phải nhường các vùng đất cho Phật tới đó như lời đã hứa, cho đến đời mạt pháp ác trược dẫy đầy ma vương đã khuấy đảo được nhiều cảnh Phù đồ làm cửa từ bi phải khép kín vì nhiều thứ lo sợ đã đẩy hàng Phật tử chúng ta xa khỏi các cổng chùa. Cho nên có thể nói bây giờ và nơi đây chính là Phật địa linh thiêng vì còn được ánh Từ quang phủ chiếu với tấm lòng vô úy, vô ngại của Ni sư trụ trì.

Chúng con xin cung kính thâm tạ tấm chân tình của Ni sư và chư ni nơi Thánh địa Già Lam này vẫn còn nhớ đến bác Tâm Minh-Lê Đình Thám; vẫn còn biết có một tổ chức Gia Đình Phật Tử đã và đang nhận chịu nhiều thử thách cam go để giữ gìn đạo mạch, giữ gìn đạo pháp trường tồn cho đạo đức và lương tri còn hiện diện trên quê hương này.

Trại hôm nay tuy chúng ta chưa thể tập họp được vài ngàn trại sinh; chưa thể thiết lập được những công trình cổng trại kỳ đài và mô hình trại quy mô, hoành tráng như những nơi khác đã được phép làm, được hỗ trợ các phương tiện để làm nhưng chúng ta cần biết và phải nhớ bất cứ công trình nào, hình thức nào dù chắc chắn và lộng lẫy đến đâu rồi cũng bị hủy hoại, dù các công việc đó đối với các trại sinh nơi đây không khó nhọc gì. Huống chi từ lúc bắt đầu học bậc Kiên, bậc Trì, bậc Định…. là chúng ta đã học được cách phản tỉnh hướng về chân tâm để xây dựng nên những trường thành kiên cố để ngăn chống các ác trược quấy nhiễu chúng ta, là chúng ta đang nhập vào cảnh giới của Lăng Nghiêm Hội thượng Phật bồ tát, nhập vào cảnh giới Linh sơn hội thượng Phật bồ tát, đến với thế giới của Liên Trì hải hội Phật bồ tát….Ở nơi đó là nơi hội tập những Phật tử vô úy, vô ngại, tâm tư của mỗi người lại có thể dung chứa đến ngàn muôn không có hiện diện những điều sợ hãi của các thế lực vô minh hay e ngại vì áp lực của thế quyền. Những cổng trại và kỳ đài đó phát từ nguyện lực nên rất cao, rất rộng và vô cùng chắc chắn không gì có thể hủy hoại được.

Ngày hôm nay các anh chị đang trải qua giai đoạn cuối của trại huấn luyện để chính thức làm huynh trưởng đoàn trưởng, đoàn phó, các bài học ngắn được huấn luyện viên chỉ dạy chỉ là tiền đề, là các gợi ý như các khái niệm định hướng chứ không phải là những yếu quyết bất biến hay phép mầu để có thể thay đổi các hoàn cảnh thành thuận lợi như ý. Muốn giỏi, muốn hay hơn, chuyên nghiệp hơn thì cần phải khiêm tốn, chuyên cần cầu học và thực hành thường xuyên đừng bao giờ để vốn liếng tri thức về Phật Pháp, chuyên môn… của tổ chức bị cạn kiệt vì nhu cầu của đàn em trong một xã hội cầu kỳ này càng lúc càng khúc mắc nan giải. Học phải biết hỏi, hỏi để biết những câu trả lời thỏa đáng nhưng cũng phải nhớ học phải đi đôi với hành để biết cái giá trị thực sự của tâm thức, của thân giáo để bản thân, tổ chức gia đình Phật tử, để các đàn em… còn có hy vọng ngày mai.

Ban Quản Trại sẽ đánh giá các anh chị qua tinh thần kham nhẫn, nhận chịu thử thách trong huấn luyện, tuân thủ kỷ luật triệt đễ và trung kiên với lý tưởng tổ chức chứ không lượng định giá trị của các anh chị qua các hình thức thành đạt xã hội, hay đời sống trung lưu với nhiều tiện nghi cung ứng dễ dàng theo nhu cầu trại mạc vì Gia Đình Phật Tử không phân biệt – bình đẳng trong các cương vị giàu nghèo-sang hèn.

Đi cho chân cứng, đi cho đá mềm; sống cho thanh cao, trong gian khổ vẫn mỉm cười… Đó là lời chúc cho các trại sinh hôm nay.

Một lần nữa chúng con vô vàn thâm tạ và ngưỡng cầu Phật lực gia hộ trên Ni sư Pháp thể khinh an, tiếp tục vì chúng sinh mà mở rộng từ tâm vô ngại và kính chúc Ban Quản trại điều khiển trại huấn luyện hôm nay đến thành công.

BHD Gia Đình Phật Tử Quảng Đức

855 lượt xem