v/v GIẢI THỂ ĐƠN VỊ GIA ĐÌNH PHẬT TỬ KHÁNH TỊNH, CHÙA PHÁP TỊNH, XÃ PHÚ RIỀNG, HUYỆN BÙ GIA MẬP, TỈNH BÌNH PHƯỚC

NIỀM ĐAU CON PHẬT

GĐPT Khánh Tịnh đã bị BTS PG Bình Phước ra quyết định giải thể, không những tại Bình Phước mà còn nhiều nơi đã hành xử với con cháu mình như thế.

Chúng ta cứ tưởng tượng, cha mẹ đuổi con ra khỏi nhà, chúng bơ vơ vất vưởng, lây lất đầu đường xó chợ kiếm sống, xóm làng nguyền rủa, vậy lương tâm làm cha mẹ đó là loại lương tâm gì?

Các tôn giáo bạn sẵn sàng dang tay đón nhận mọi người thì Phật giáo, có những chức sắc, trụ trì tâm trí mụ mẫm, chỉ biết quyền lợi cá nhân và tự ái quyền lực, luôn hành xử độc đoán vô nguyên tắc, không cần biết tiền đồ tôn giáo sẽ như thế nào khi mà tầng lớp tuổi trẻ luôn bị hất hủi phủ nhận.

GĐPT là tổ chức tồn tại hơn 2/3 thế kỷ, một tổ chức giáo dục thanh thiếu niên thành những công dân tốt, tín đồ ngoan hiền; GĐPT chưa bao giờ làm hoen ố đạo hay thiệt hại quyền lợi đất nước. Tuổi thọ của đoàn thể áo Lam nhiều hơn tuổi thọ của Giáo Hội Phật giáo hiện nay và kể cả GHPGVNTN trước kia. Trên nguyên tắc hành chánh, GĐPT trực thuộc BHDCS và trước 1975, trực thuộc Tổng Vụ Thanh Niên của GHPGVNTN, nhưng thực tế, GĐPT là một tổ chức xuất thân không từ một Giáo hội nào, nhưng luôn là tín đồ ngoan và đệ tử trung thành của Phật giáo, Các em luôn hy sinh khi gặp Pháp nạn, đứng mũi chịu sào khi chư Tăng gặp khó khăn.

Chính vì lý tưởng giáo dục góp phần cho tuổi trẻ làm nền tảng vững chắc cho xã hội mà sau 1975 nhà nước nhiều lần muốn giải tán, nhưng so ra, chúng vô tội mà còn hữu ích và hiệu quả hơn các đoàn thể khăn quàng đỏ, vì thế, chúng vẫn được tồn tại và sinh hoạt song song với các đơn vị GĐPT thuộc Phân ban; Thế nhưng, một số sư nhà ta lại xem chúng là vô ích, không đem lại lợi lộc vật chất cho chùa, có lẽ các em không có tiền để cúng dường như các đại gia, nên sẵn sàng tìm cớ trục xuất. Ta hãy nghe một đoạn tâm thư của GĐPT Khanh Tịnh gửi cho HT Trưởng BTS PG Bình Phước:

Kính bạch Thầy.

Tình thầy trò đạo vị chỉ thế thôi sao? Như thế nào được gọi là tu tâm dưỡng tánh? Cửa chùa rộng mở để giáo hóa quần sanh là chuyển hóa từ vô minh quay về bến giác. Đạo Phật chỉ vậy thôi sao?

Đau lòng lắm! Xót xa thay! Khi tình thầy nghĩa trò trong đạo Phật là vậy?

Đau lòng lắm! Xót xa thay! Khi phải trình bạch với thầy những dòng chữ mang chất liệu của trái đắng cuộc đời, ngậm ngùi cung bạch với Hòa Thượng để chia sẻ nổi niềm của người Phật Tử.

Kính mong Hòa Thượng minh xét!

Chắc chắn các em muốn nói nhiều, nhưng do ngôn ngữ hạn chế và cảm xúc đau thương tràn trề trước lối hành xử bằng quyền lực của cha ông nên lời văn chưa toát lên trọn vẹn tâm cảm của người con Phật. Nếu là con cháu ruột thịt của mình, liệu các vị đó có can đảm xua đuổi như thế? Nếu can đảm hành xử như thế thì không còn lương tri con người, nếu không hành xử như đã hành xử các em thì tâm đố kỵ phân biệt vẫn còn sâu đậm trong tâm tư của một trưởng tử Như Lai – được mệnh danh là đạo vô ngã, giải thoát!

Nói theo nguyên tắc, BTS PG Bình Phước chưa hề ra quyết định thành lập hay công nhận GĐPT Khánh Tịnh thì BTS cũng không đủ thẩm quyền giải thể một tổ chức như thế. Và cái hèn hạ của một trưởng tử Như Lai, một chức sắc Giáo Hội là mượn quyền lực nhà nước để giải thể các em; Phải chi những chức sắc đó biết đoàn kết với nhà nước để chống ngoại xâm thì tuyệt biết mấy, có lẽ các em tay yếu chân mềm nên dễ hành động hơn ngoại xâm có quân đội và vũ khí???

Ngày nay, những Phật tử tại gia phải chứng kiến quá nhiều đau thương từ các bậc gọi là mô phạm, làm thân Phật chảy máu quá nhiều. Câu "phụng sự chúng sanh là cúng dường chư Phật" cần phải sửa lại là: "phụng sự các sư là cúng dường chư Phật"; Quen được phụng sự, tứ sự cúng dường mà còn được lễ lạy nên các ngài quên bản chất của một tu sĩ là khiêm hạ và hy sinh! biến mình là ông trời con một cõi, nhưng sẵn sàng khom lưng trước quyền lực. Nói thế là vì những bậc chân tu ít xuất hiện mà xuất hiện những "phiền sư" quá nhiều làm cho quần chúng ngao ngán.
Ngoài các ngài thì không ai có thể góp ý sửa sai các ngài nghe, vì thế, tiếng kêu đau thương của loài chim "oanh vũ" chỉ là tiếng vọng lá rừng giữa bạt ngàn lộng gió, không đủ lay chuyển tâm hồn thiếu tâm từ.

Thời đại Tiền và Quyền khó mà có một bậc chuyên tu nghĩ đến tiền đồ đạo Pháp, nghĩ đến tuổi trẻ hôm nay là tương lai cho Phật giáo. Suốt bao nhiệm kỳ tọa vị Trưởng BTS PG Bình Phước, chưa phát triển được Phật giáo vùng sâu vùng xa mà sự phát triển của Tin Lành như vũ bảo, ngược lại ông trưởng BTS lại cản trở chư Tăng ni quá nhiều trong những Phật sự cần thiết. Một tính độc đoán nham nhở là các chùa phải lấy bảng hiệu đứng đầu bằng chữ Thanh (tức là tên Nhuận Thanh), tinh thần phong kiến vẫn còn tồn tại!

Thôi, các em và quần chúng dân đen chỉ biết nhắm mắt cầu nguyện khi mà Tăng Ni trong Tỉnh cũng gặp nhiêu khê không thua các em, chúng ta, hoặc là bỏ Phật qua đầu quân đạo Chúa, hoặc ở nhà đóng cửa tự tu, hoặc tìm một bậc chân tu đâu đó mà nương tựa, hoặc là không còn tin bất cứ tôn giáo nào nữa nếu chúng ta không đủ niềm tin.

Mạt Pháp!!!

MINH MẪN
13/6/2013

573 lượt xem