TIN LOẠN QUÊ HƯƠNG

Tokyo qua dòng tin tê tái

Quê hương tôi cửa Từ Bi nhuộm máu

Bầy con yêu say đạo cả cúi đầu

Trước bạo tàn, ôi! Có một không hai

Quê hương tôi đau thương kêu gọi

Những đoàn người không khí giới bùng lên

Tay chấp tay cả toàn thế giới

Tiếng Nam Mô cứu khổ vẫn vang rền

Như cầu nguyện

Cho những con người khéo bôi mặt cắn nhau

Tiếng chuông rơi nức nở như tha thiết

Nhưng tiềm tàng một tiếng gọi bất khuất

Vùng lên mãi một sức mạnh tuyệt thế

Họ tranh đấu bằng âm thầm lặng lẽ

Người không ăn, kẻ không uống

Những đoàn người chấp tay cúi đầu

Tấp nập kéo nhau đi

Tiến về những đại lộ

Những công trường Thủ Đô

Và trước Quốc Hội

Tokyo! Tokyo! Tôi biết rồi!

Tôi biết họ đấu tranh bằng tinh thần

Bất bạo động

Nhưng đầy cả ý chí bất khuất

Cha mẹ, anh em, đạo hữu họ chết

Nước mắt rớm nhưng máu lòng không rỉ

Nhưng lòng họ rớm máu!

Vì tủi nhục

Lòng họ rớm máu!

Vì đoàn thể họ bị xéo dày

Lòng họ rớm máu!

Vì tín ngưỡng áp bức

Lòng họ rớm máu!

Vì những lời láo khoét

Lòng họ uất hận!

Vì những tấn tuồng vu khống

Quê hương ơi!

Tôi biết lắm quê hương ơi!

Đêm tối ấy trong lòng tôi ghi mãi

Viết thành thơ những nỗi sầu thống thiết

Gởi quê hương dòng hận cảm u buồn

Quê hương ơi! Đừng khóc quê hương nhé!

Chính là thế, trời hôm nay lại sáng

Đấu tranh đi!

Dù không khí giới trong tay

Đấu tranh đi!

Dù mỏi mòn kiệt lực

Đấu tranh đi!

Dù mạng sống không còn

Cứ thế mãi

Bất bạo động quê hương nhé!

Còn gì hơn

Cao cả lắm quê hương ơi!

Hơn cả súng đạn cường quyền

Hơn cả bạo tàn độc ác

Họ bắn không van lơn

Họ chém không cúi lạy

Họ bắt cứ im lìm kéo nhau vào ngục tối

Vẫn cứ thế

Bất bạo động quê hương nhé

Quê hương ơi!

Tuy quê hương không nói

Nhưng Tổ Quốc thấu rõ

Và lịch sử đã ghi lên

Ghi lên hai chữ “bạo tàn!”.

    – Huyền Linh Tử –

645 lượt xem