Năm 1995 tôi được mẹ dẫn đến chùa sinh hoạt cùng các anh chị và các bạn trong đàn Nâu, thuộc đoàn Oanh Vũ Nam GĐPT Khánh Vân! Khi đó tôi mới 6 tuổi thôi. Cái tuổi ngây thơ đầy nghịch ngợm, chưa biết viết chỉ biết hát hò reo vui cùng các anh chị vào những chiều chủ nhật mà tôi hằng mong đợi. Lúc đó tôi còn nhớ như in: Tôi quậy số 1 nhất trong đàn,mẹ chở tới không chịu vào lễ Phật. Trong giờ học luôn quậy phá ném đá vào các bạn và những anh chị đang học bậc khác, thưởu nhỏ tôi dữ và cọc tín lắm. Bạn nào mà chọc là tôi rượt theo đánh nhau! Có đôi khi bẻ trộm trái cây trong khuôn viên chùa, những ngày cắm trại tôi không chịu ngủ sớm. Lại giật sợi tóc trên đầu đi trọt lét lỗ mũi các bạn. Tôi uống cafe quá nhiều, lại thức khuya quá chảy máu cam. Khi đó các anh chị nôn nao đều lo lắng cho tôi. Trung thu lại đến tôi được các anh chị phát cho một cái lồng đèn vô tình bị đốt cháy, tôi giật của bạn khác và các anh chị lớn đều dành cho tôi cái khác. Trên đường đi chơi trò chơi lớn tôi bị các ma vương giả dạng bắt cóc, các anh chị không thấy đều long lắng khóc nhiều lắm.
Ôi! Nói đến đây đôi mắt tuôn trào những cảm xúc kỷ niệm các anh chị của tôi ơi! Con xin nguyện sẽ thương yêu tất cả GĐPT VN mà con hằng khắc ghi và yêu mến mãi trong tim! Huhu….

500 lượt xem