MẸ YÊU

Ngày Thế Gian không còn hình bóng mẹ thì tính ra cũng đã hơn hai chục năm qua. Tình mẹ con ta, không thể nói là buồn hay vui, là còn hay mất, bởi con còn trong mẹ, và mẹ còn trong con, có phút giây nào mẹ con mình xa nhau. Đến đi là nhân quả là trả vay, nên đôi tay khi nào cũng buông xuống, nghĩa là không nắm giữ điều gì, thì ta đi như mây trời lồng lộng, có không, vân cẩu tang điền ruộng dâu!

Mẹ mong muốn trong bửa cơm không thành viên nào vắng mặt vì tình mẹ chia đều không dành cho riêng ai. Mẹ tin trong đời có nạn tai bất hạnh, nhưng trong nhà mình điều ấy không xảy ra. Vì trong cùng tư duy, ví trong cùng trí tuệ mẹ đều chúc lành cho thiên hạ, nạn khỏi tai qua. Cuộc đời mẹ tôi, không mắng la ai hay cải vả về điều gì, vì mẹ luôn lắng nghe và suốt đời chia sẻ, từ áo cơm không để lụy đến hình hài.

Mẹ tôi một bà mẹ chơn quê an nhiên và tự tại, với mẹ ai cũng dể thương dể mến, ai cũng có thủy có chung, ai cũng có tình có nghĩa, không ai là trộm cắp, không ai là lọc lừa, bởi cuộc đời có lúc nắng lúc mưa, lúc giông, lúc bão, thì lòng người cũng có lúc hờn lúc giận lúc buồn lúc vui, cần nhân ái độ lượng thứ tha, thì trần gian là thiên đàng, là niết bàn là hạnh phúc, chấp nê là địa ngục ấy con.

Ngày mẹ sắp ra đi, anh chị tôi ai cũng hỏi mẹ: Con là ai mẹ có nhớ ra không? Mẹ trả lời như mếu con mẹ sao dốt quá. Tất cả đều là con mẹ, mẹ lộn đứa nầy ra đứa kia nào có sao đâu. Đứa nào cũng từ bào thai mẹ mà ra. Đứa nào cũng từ máu mẹ mà sống. Các con ơi mẹ chỉ có một tấm lòng, và chỉ một mà thôi. Con ghi lại lời nầy trong xương trong tủy, và tình mẹ là đỉnh cao, không tính toán, bất khả tư nghì.

Mẹ ơi! Giờ con mẹ có kẻ mất người còn, Nhưng máu huyết mẹ còn lưu lại cháu con. Nên ý niệm về mẹ còn tròn đầy, thì mẹ luôn hiện hữu trong con, hiện hữu quanh con, bằng tư duy của người lớn, bằng ngôn ngữ của trẻ con, hiện hữu tròn đầy doanh vây quanh đây mẹ yêu!

(Thị nguyên)

681 lượt xem