Như thường lệ, công việc lặt rau cho một nồi canh nóng là thói quen thường nhật. Công việc vệ sinh những cọng rau thật sạch thường được ngâm trong nước muối loãng để rau có thể thải ra những tạp chất trong lúc trồng trọt, bón phân của những người làm nông. Công việc này trước đây rất thường tình, nhưng hôm nay lại khác, tôi giật mình khi thoáng thấy trong thau nước muối một con sâu đang nhúc nhích lẫn lộn trong những cọng rau xanh. Tuy nó không to lớn, không đủ làm nguy hại đến tôi, nhưng với một người yếu tâm lý và nhất là sợ những loài sâu bọ khiến tôi như chết lặng. Thoáng chút bối rối, dự định sẽ hắc đi thau nước cho nó trôi xuống bể chứa nước thải, mặc cho sự sống chết của nó ra sao thì ra.
Nhưng lần này thì khác, tôi theo dõi hành động cố bơi lội và ngụp lặn bởi những cơn sóng nước chập chờn của chú sâu nhỏ bé, như thể nó đang rất sợ hãi trước tai nạn có thể làm thiệt thân. Gần như là tuyệt vọng và sức đã cạn kệt, có lẽ nó đang cần một sự cứu giúp trong cơn hiểm nguy đang phải đối mặt. Gạt qua những sợ hãi trong lòng từ trước đến nay về nó, tôi đưa nhẹ tay theo làn nước nâng nó lên khỏi mặt nước, đặt lên nền đất khô ráo và theo dõi những cử chỉ tiếp theo. Nó bất động thời gian khá lâu rồi mới trở mình bò đi từng bước yếu ớt, có lẽ cũng do sự chậm trễ của tôi trong lúc quan sát khiến nó phải uống đầy một bụng nước, xém phải bị chết ngột oan uổng. Từng bước đi yếu ớt, ngoái cổ nhìn lại như thể trách tôi sao quá chậm trễ để nó phải cận kề bên sự sống và cái chết như thế này. Nhưng thật ra nó có biết đâu, một người to thân, lớn xác như tôi lại có những nỗi sợ riêng về hình dáng của nó……
Phàm dù lớn hay nhỏ, dù biết dùng ngôn ngữ hay chỉ là những tiếng gầm rú, tất cả đều chỉ có duy nhất một thân mạng, và đều là chúng sanh, nên tham sống, sợ chết thuộc về bản năng, dĩ nhiên, cả tôi và nó cũng không nằm ngoài những chân lý cuộc sống này…Nếu ngay lúc ấy, tôi không kịp cứu nó, có lẽ chút ân hận trong lòng đã có cơ hội trỗi dậy vì những hành động chậm trễ của mình. Là người Phật tử, không cho phép sự sợ hãi lớn hơn lòng Từ bi yêu thương chúng sanh như chính thân mạng của mình. Nếu không cứu nó trong lúc hiểm nguy, có lẽ tôi đã không thực hiện được ba điều luật mà năm xưa tôi đã từng được quý anh chị dạy bảo…..
Thở phào nhẹ nhỏm và tiếp tục công việc đang dở dang với nụ cười trong lòng, tôi cảm nhận được nỗi sợ hãi đã không tồn tại trong tôi, mà thay vào đó là những hạt giống từ bi, yêu thương đang có dịp nẩy nở…
Hoa Hoanganh
496 lượt xem
Tin khác
LÁ THƯ SEN TRẮNG (Bản tin Sen Trắng số 03) BBT Trang Nhà Thế Giới xin đăng tải lại bài sen trắng Vu Lan của Htr Nguyên Tín – Nguyễn…
Thưa quý vị, Quý vị nào có duyên cầm được bản chiêm tinh này, trong mùa xuân Quý mão, xin quý vị hãy mỉm cười với vận mạng của mình,…
NHỮNG NỐT NHẠC THẦM LẶNG Phụng thân mến, Chị cứ ngỡ rằng chị em mình còn có dịp được làm việc chung qua những lần thực hiện kỷ yếu như…
CẢM NIỆM XUẤT GIA 08-02 Nhâm Dần Năm 2022 Ánh trăng thượng tuần tháng hai Ấn Độ dần khuất nơi phía chân trời xa thẳm, in bóng trải dài nơi…