GỬI HƯƠNG CHO GIÓ

Ta hàn sĩ suốt đời đạp tuyết
Tầm mai em có biết không em?
Im lặng rừng, mịt mù sương tuyết
Nhành thơm còn ẩn dấu mãi trong tim!

Em cứ tìm, còn ta thì mãi đợi
Bước luân hành mòn mỏi chốn nhân gian
Dừng đi thôi, nẻo về xưa còn đó
Để cùng ta, tùng biếc giữa trăng ngàn.

Xuân lại về, có ai chờ, ai đợi
Có ai cười, ai khóc với mưa xuân
Chuyện trần gian, muôn đời dòng sông bạc
Mảnh trăng gầy, đáy nước vẫn lung linh!

Thôn Tăng

877 lượt xem