NẮNG HỒNG CÒN ĐÓ

Cứ ngỡ rằng không ai còn nhớ để mà đến. Nhưng đời vẫn còn lại một ít nắng hồng lẻ loi, đủ để làm ấm lòng người lái đò cần mẫn, đưa những lữ khách thời bé bỏng sang sông

Điều đặc biệt làm tôi không ngờ đến, và hãnh diện – sung sướng biết bao. Hai người học trò thuở nào đến thăm sáng nay, lại là Huynh trưởng GĐPT. Thuở đó, các em là học sinh giỏi văn lớp 9, được tập trung về học tại trại bồi dưỡng học sinh giỏi văn – toán toàn huyện, nơi tôi đang làm công tác quản lý. Và chúng tôi lại hữu duyên gặp nhau tại trại huấn luyện Huynh trưởng Lộc Uyển, lúc bấy giờ tôi là thư ký Ban Quản Trại. Rồi những năm sau này, các em là trại sinh A Dục, lại gặp nhau tại liên trại Huyền Trang – A Dục – Lộc Uyển. Mỗi lần gặp gỡ, tay bắt mặt mừng, hãnh diện nhìn thấy các em dần hồi trưởng thành – lớn khôn thêm. Hôm nay, gặp lại các em, ai nấy tuổi đời cũng đã hơn nửa đời người, lại là Huynh trưởng Cấp Tập GĐPT

Nhìn lại những năm tháng gian khó nhọc nhằn trôi qua, dù ở trường đời hay trường đạo, dù ở trách nhiệm người thầy hay người anh, không cảm thấy hổ thẹn khi nhìn lại, người thợ chăm vườn, luôn luôn chăm chỉ ân cần vun xới, chăm bón – gọt tỉa cho mỗi thân cành ngày thêm xinh tươi, sớm được nẩy mầm – kết nụ – đơm hoa, để rồi khi Xuân đên, dâng hiến cho đời hương sắc tinh khôi, làm đẹp cuộc đời

PHAN VĂN HUY TÂM

667 lượt xem