Thế Tôn ân cần chỉ dạy: “Ta là Phật đã thành, chúng sanh là Phật sẽ thành”. Vì sao vậy? Vì “Phật chúng sanh Tánh thường rỗng lặng”, nếu chúng ta quán triệt đạo ý nầy mà trở về với “Giác tánh không mê” thì ÔNG PHẬT trong chúng ta sẽ ra đời.
Ngày nay cứ đến ngày đản sanh Thái Tử Tất Đạt Đa, chúng ta lại mừng cho người đã cho xuất sanh Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Buồn biết bao nhiêu khi Ông Phật trong mỗi chúng ta thì ngày một bị cột chặt, trói kỹ bởi vô minh, si mê, tham dục, tà kiến; bởi sáu căn ô nhiễm, bởi sáu trần kéo lôi! Thương chúng sanh quá nên khi mới ra đời Ngài đã khởi thân đi 7 bước, hoa sen đỡ chân; đến bước thứ 7, hai chân chụm lại, một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, gởi đến thế nhân và vạn loại hữu tình một di ngôn “TRÊN TRỜI DƯỚI TRỜI, DUY CÓ ĐẠO CỦA TA LÀ TỐI TÔN ĐỘC NHẤT”. Đây là lời chỉ dạy để thế nhân đoạn tuyệt sanh tử, đóng cửa sáu nẻo luân hồi; nhưng thế nhân ham ưa vui chơi trong trầm luân nẻo tối. Thất vọng quá, Ngài bèn nằm xuống, trở thành một hài nhi mang tên Thái Tử Tất Đạt Đa không khác với thế nhân, theo hạnh tùy thuận, bú mớm, ăn uống; lớn lên học hành, có vợ con rồi xuất gia cầu đạo vô thượng.
Sự phóng tâm tìm cầu Phật bên ngoài là một dạng thức si mê tăm tối mà từ vô thỉ cho đến Phật lịch 2560, Phật Tử – chúng sanh vẫn chưa tỉnh cơn mê trầm luân. Lại một lần nữa dưới danh Thái Tử Tất Đạt Đa, ngài đến dưới gốc bồ-đề kết tòa cỏ ngồi kiết già phu, quẳng chiếc bình bát là vật ứng thí độ thân xuống dòng Ni Liên Thuyền thệ nguyện: NẾU KHÔNG SÁNG ĐẠO, QUYẾT KHÔNG RỜI KHỎI NƠI NẦY”.
Viết đến đây tôi không cầm được suối lệ bởi ân đức của Thế Tôn quá cao dày và bao la. Chiếc bình bát trôi ngược về nguồn cội vô sanh nên chiếc bình bát nầy biến mất. Sự kiện ấy là một thông điệp không có ngữ ngôn rằng, chỉ có cách trở về với Tánh Không rỗng lặng bằng phương pháp Thiền Định, chấm dứt cuộc rong chơi qua ba A-tăng-kỳ kiếp số. Vào đêm thứ 49, “mối mang sanh tử, cội gốc vô minh dứt sạch, vở tan không còn mãnh vụn”. Làm sao có mãnh vụn, bởi Nghiệp, bởi Kiết Sử, bởi Tập Đế cũng chỉ là sự rong chơi của Ý, của Thức. Những trò huyễn dối đã có thật bao giờ. Nó cũng chỉ là Hoa Đóm, Thành Tầm Hương, Hóa Thành… Năm năm cầu đạo và học đạo, Tất đạt Đa là đệ tử số một, không một môn đồ nào đạt được quả vị, đến nổi bậc Tôn Sư của Tất Đạt Đa cũng mong ngày thành đạo của Người và xin đừng quên đến quý ngài. Sáu năm khổ hạnh mà lục đạo tà môn không còn cách hành xác thân thể tàn khốc hơn thế được, và cho thế nhân biết rằng “Thụ hưởng, buông lung trong ái mê, tham dục, hay ép xác, khổ hạnh là những biên độ thái quá và bất cập". Và ngài chọn con đường Trung Đạo. Con đường Trung Đạo của đạo Phật không phải là con đường trung tâm giữa hai biên độ: Thị – phi, tà – chánh, có – không, Ma – Phật, Thánh – Phàm… mà là con đường vượt lên trên những biên độ ấy, là con đường bất nhị.
Ngày nay mừng Thái Tử Tất Đạt Đa đã để cho Đức Thích Ca Mâu Ni Phật ra đời, chúng ta cũng phải thực hành công hạnh ấy để báo đền Phật-ân-đức một cách cụ thể là hãy để cho Đức Phật trong mỗi chúng ta xuất sanh. Nhưng bằng cách nào? Như trên đã nói, đó là di ngôn của đức sơ sanh. Trên trời, dưới trời: là vòng quay của ba cỏi sáu loài. Tất cả giáo lý của ngoại đạo, tà giáo là để tránh những cảnh khổ, tìm những cảnh giới an vui, sống lâu… chứ không thoát ra khỏi vòng xoáy ấy. Duy có Đạo của ta: chỉ có Đạo của Ngài – đạo Phật – là dạy con người thoát khỏi sanh tử. Bằng cách nào? Sách vở để lại nói rằng: Có bao nhiêu cách trói buộc làm cho chúng sanh mê muội khổ đau thì có bấy nhiêu cách giúp chúng sanh giải thoát và giác ngộ.
Qua biểu tượng sơ sanh thì Ngài đã để lại chìa khóa để vào nhà Như Lai, thọ hưởng gia tài của Như Lai, kho báu của Như Lai, thì Đức Phật trong chúng ta liền xuất sanh. Đó là trong “Thập Nhị Nhân Duyên”. Bảy nhân duyên đầu là: Vô Minh > Hành > Thức > Danh Sắc > Lục Nhập > Xúc > Thọ.
Tất cả Thiện Hữu hẳn đã nghe hoa khai kiến Phật. Hoa nở thấy Phật, nhưng phải là hoa sen (nhân quả đồng thì), nên bước chân thứ nhất đặt vào mắt xích Vô Minh, nở bông hoa huệ Trí. Vô minh, tà kiến diệt ngay đây nên ta hoát nhiên thành Phật, nhưng rồi chẳng ai tán thán xưng dương điều nầy; Phật bước thứ hai lên mắt xích Hành (Thân, Khẩu, Ý Hành) mà nở hoa sen Thanh Tịnh, nghiệp thức trở về Tánh Không thử hỏi làm sao mà còn luân hồi, sanh tử được? Thế nhưng Trời, Người chả ai hiểu mà tán thán ca dương; nên Ngài bước tiếp đến mắt xích thứ ba là Thức, lại có hoa sen nở biến thức thành Trí, là thoát vượt tử sanh thành Phật. Thế nhưng Trời, Người đều im ắng; Ngài liền bước qua mắt xích thứ tư là Danh Sắc, lại nở bông hoa Duyên Hợp. Giả có thì nhân ngã đâu còn? Thế nhưng Trời, Người chả ai hiểu; Ngài lại bước tiếp đến mắt xích thứ năm Lục Nhập, lại có hoa sen đỡ chân cho nên 6 Căn, 6 Trần đều thanh tịnh, không có Ý, không có Thức xen vào, tức khắc chứng Lục Thông, thành tựu Phật đạo. Nhưng Trời, Người đều ngơ ngáo; Ngài bước tiếp đến mắt xích thứ sáu lá Xúc, lại có hoa sen nở đỡ chân khiền 6 Căn, 6 Trần, 6 Thức đồng nở bông hoa thành 18 Bất Cộng Pháp chỉ riêng Phật mới có, tức Phật trong ta liền xuất sanh; nhưng Trời, Người im lặng chẳng có ai ca dương tán thán; Ngài bước tiếp đến mắt xích thứ bảy là Thọ, lại có sen nở đỡ chân, nhắc nhở thân nầy không có lấy gì thọ đây, nên tự tại bước ra ngoài khổ, vui, an trú nơi Niết Bàn tịch diệt, thành Phật rồi còn gì? Nhưng Trời, Người không hiểu. Hai chân ngài chụm lại có nghĩa Thân và Tâm không hai. Hiểu hay không hiểu đều dừng ở đây vì chỉ bước đến mắt xích thứ tám là Ái chắc chắn không còn hoa sen nở đỡ chân, vì đó là đầu nguồn của sanh, tử trong tương lai.
Dứt khoát phải là vậy không thể khác hơn, nên hình ảnh sơ sanh nằm xuống; và từng bước trưởng thành, Tu và Hành đi đôi; và từng bước chứng thành đạo quả có thứ lớp. Lại nên nhớ cho rõ thời gian hay không gian là định ước của Nhân, Thiên không có thật; nó chỉ có giá trị trong quy ước về nhân sinh và vũ trụ trong Nhân Thiên mà thôi. Do vậy khi Nhập Pháp Giới, những khái niệm nầy không tồn tại.
Phật thị hiện Ta Bà là Phật nhập Pháp Giới, nên biểu tượng thị hiện đản sanh ở vườn Lâm Tỳ Ni xưa hãy còn vẹn toàn ý nghĩa của nó, và như thế, trong mùa Phật Đản PL.2560, ước mong sẽ có nhiều Phật Nhân ra đời mới phá tan mê chấp – tẩy sạch tà đồ – mở mắt chúng sanh – thấy trời quang đãng vậy./.
THẠNH KHÔNG
677 lượt xem
Tin khác
LÁ THƯ SEN TRẮNG (Bản tin Sen Trắng số 03) BBT Trang Nhà Thế Giới xin đăng tải lại bài sen trắng Vu Lan của Htr Nguyên Tín – Nguyễn…
Thưa quý vị, Quý vị nào có duyên cầm được bản chiêm tinh này, trong mùa xuân Quý mão, xin quý vị hãy mỉm cười với vận mạng của mình,…
NHỮNG NỐT NHẠC THẦM LẶNG Phụng thân mến, Chị cứ ngỡ rằng chị em mình còn có dịp được làm việc chung qua những lần thực hiện kỷ yếu như…
CẢM NIỆM XUẤT GIA 08-02 Nhâm Dần Năm 2022 Ánh trăng thượng tuần tháng hai Ấn Độ dần khuất nơi phía chân trời xa thẳm, in bóng trải dài nơi…