HIỆP KỴ


HIỆP KỴ là một chủ đề sinh hoạt LỄ NGHI TRUYỀN THỐNG trong tổ chức GĐPT VIỆT NAM. Kết hợp hài hòa giữa HÓA NGHI và HÓA PHÁP đưa đạo Phật tưới tẩm lên cuộc sống của mọi Phật tử, Lý thuyết và thực hành không hai. Đạo Phật giải thích rất rõ CON NGƯỜI là loài vật duy nhất sống trên hành tinh nầy có xương sống thẳng đứng làm vạch nối giữa ĐẤT và TRỜI. luôn luôn biết TRI ÂN TRỜI đã cho ta không khí để thở, nước uống, lương thực, thực phẩm từ đất mà nuôi dưỡng sự sống nầy. Nên ra sức bảo vệ môi trường không khí nguồn nước ngầm và quả đất nầy và từ đó trí tuệ tư duy cùng thăng hoa cuộc sống.
Khi con người tổ chức ăn chơi hưởng thụ dục tính có tính cách bầy đàn theo bản năng và thú tính thì không còn đủ tư cách làm người nói chi đến tư cách lãnh đạo và từ đó họ hưởng thụ trên xương máu của quần chúng, trên xương máu của tổ tiên qua mãnh cơ đồ mà máu xương của quý ngài đã đổ xuống vì lợi quyền của dân tộc.

Thân ta có ra từ nơi cha mẹ, ta không yêu ông bà ta, cha mẹ ta mà bảo ta yêu tổ quốc, yêu đồng bào đây là lời hô hào rỗng không có chút giá trị nhân văn nào. Năm điều bác Hồ dạy tuổi trẻ được cán bộ giáo viên ca ngợi như kinh điển không có điều nào nói đến luân lý đạo đức đến ân nghĩa sinh thành của cha mẹ ông bà. Làm người mà không biết luân lý đạo đức thì làm gì có nghĩa vụ công dân. Cán Bộ Cấp Cao họ hiểu rất rõ về vấn đề nầy nên họ cố gắng kiếm thật nhiều tiền gởi con em họ ra nước ngoài chứ không dám đưa con em họ vào ngôi trường mà họ là nhà lãnh đạo.

GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM không tìm sự trưởng thành cho con em mình ngoài mãnh đất nầy trong gia đình Viêt Nam nầy cho nên các anh chị tổ chức bỏ heo tiếc kiệm để cung kính chân thành đến những người đã mất và thể hiện quyết tâm sống tốt hơn để khai nguồn đạo mạch ngay trên quê hương nầy.. Ngày hiệp kỵ đơn vị họ cúng những người đã mất, các em dâng quà lên các bậc phụ huynh, các anh chị đã một đời cống hiến cho tuổi trẻ, thể hiện cao cả tinh thần tôn sư trọng đạo, không còn cách nào ngọt ngào hơn.

Hơn 80 năm có mặt trên quê hương đầy bom đạn nầy tôi chưa từng nghe Đoàn sinh đánh anh chị trưởng nhưng tôi nghe quá nhiều học trò đánh lộn với nhau, đánh cả thầy cô giáo và nhiều trò đồi bại khác. Trong phê phán lề trái có vị nói đây cũng chỉ là trò phú quý sinh lễ nghĩa mà thôi. Chúng ta công nhận đúng. vì chúng ta biết thế giới người lớn tổ chức cúng quải to lớn họ tiếp nhau rượu rót cơm mới phủ phê dọn lễ vật ê hề nhưng chưa từng biết nói biết mời chư tôn linh, cuối cùng dọn xuống đánh chén. Cái thái độ trịch thượng vong ân bội nghĩa thấy mà xót xa.

Mỗi khi trong nhà có người thân mất đi anh chị trưởng đều tha thiết dẫu xác thận tứ đại của cha của mẹ có mất đi, Nhưng máu huyết xương da thịt gân nầy chỗ nào không có sự hiện diện của cha nẹ của ông bà. Cho nên chỉ một niệm tưởng nhớ chơn thành ta sẽ nổi da gà đây là tiếng nói chứng minh quý ngài không bao giờ mất khi chúng ta sống tốt trên cuộc đời nầy. Trong những buổi lễ cúng chúng tôi nhắc nhở những điều nầy không khí trong gia đình im lặng như tờ và biết bao người không cầm được giọt lệ. Do vậy dù cuộc sống phải tha phương cầu thực nhưng tầng lớp nghèo chúng ta đều quay về quê quán thăm cha thăm mẹ lễ cúng ông bà, còn thành phần sang giàu đi nước ngoài tham quan du lịch. Thế thì ai là người để giữ lửa cho quê hương để giữ cho được đất lề quê thói. Thành phần già cả thì cố gắng coi như lần chót để thăm viếng nhau. thành phần trẻ thì góp nhau từng mươi ngàn để biếu quý anh chị chịu bớt chi phí tàu xe. Nhân cách phẩm hạnh nở hoa chứ không phải cung cách ăn tiêu trên trước làm thăng tiến cuộc sống văn hóa nhân bản nầy, Mong sao tổ chức GĐPTVN tuy khó khăn nhưng không ngừng tiến bước dù chậm và nghèo. thương kính biết bao!

Thạnh Không.

851 lượt xem