LỄ HỘI VU LAN VÀ NHỚ ƠN TỨ TRỌNG

Phật Giáo lấy chữ HIẾU mở con đường vào đạo nên ngài dạy: “Hiếu Hạnh là Phật Hạnh, Hiếu Tâm là Phật Tâm” Cho nên sinh vào đời không Phật, phụng dưỡng mẹ cha là cúng dường chư Phật tại tiền. Mấy ai nên người mà không tròn chữ hiếu, Thánh Nhơn, Hiền nhơn mà bất hiếu, chúng ta chưa từng nghe thấy bao giờ.

Các em Lam Phật Tử ĐỨC VIÊN không phải cho riêng mình mà còn thay nhọc cho chư tôn trong Thiền Viện tỏ chút lòng thành trong tinh thần TRI ÂN BÁO ÂN và hồi hướng cứu khổ TAM ĐỒ ngay trong thời học đạo, mở tâm lượng TỪ BI dốc tâm thành toàn đạo lý chất ngất yêu thương bất khả tư nghì.

Ân cha mẹ là nốt nhạc dạo đầu, trong bản TRƯỜNG CA đạo lý TỨ ÂN. Trên màn hình mẹ còng lưng bởi đôi vai gầy gánh nặng tảo tần và giải dầu mưa nắng để vạch vén màn đêm u tối để con mình thấy được tương lai. "Thân ta có ra từ nơi cha mẹ, có ai ruột rà hơn mẹ và cha. Duyên may các em được đi chùa, nghe kinh thính pháp, được các bác ưu đải, được quý thầy yêu thương. Vui thây các em sống, với đầy đủ tư lương, hành trang đạo lý để lên đường. Món quà con trao, chỉ là biểu tượng, đời sống con trẻ ngát hương, mới vươn lên, mới thăng hoa thành cuộc sống, và lưng khộng còng và cha có thể ngẫn cao đầu. Nhìn các em đê đầu đảnh lễ kính xin bậc điều ngự TAM THÊ nhất tâm sám hối về tội lỗi của hai đấng sinh thành. Thế vì để vui chơi trong mùa hè tuổi trẻ, các em đi cúng dường chư tôn thác đức trải dài nhiều tỉnh miền Trung cúng dường trai tăng trên trăm vị cũng chỉ vì đấng song thân.

Nếu tổ quốc không có bầu trời bình yên, nếu tổ quốc không còn có chủ quyền đất nước thì làm sao tuổi trẻ an tâm nơi học đường dưới mái chùa thương, nên ân quốc gia tiền nhân, chúng con luôn bảo trọng, sống xứng đáng nên người không lạnh cảm, giữa nhân tình, thế thái, trong cuộc cộng sinh. Tuy trọng đức hiếu sinh nhưng nhất quyết phải bảo vệ được vùng trời vùng biển. Chúng con phải biết nhục trước sự lạc hậu đói nghèo thua sút các nước trong khu vực, mà kham nhẫn từng bước tiến lên, và các em đã kiến đàn kỳ siêu bạc độ giải oan cho chiến sĩ trận vong cho đồng bào tử nạn, Quý vị gia tiên, cửu huyền thất tổ, nội ngoại hai bên đều được âm siêu dương thạnh, pháp giới chúng sanh, tình với vô tình đồng trọn thành Phật đạo.

Các em xin được thả con diều mơ ước, tung bay trên bầu trời trẻ thơ ít ra cũng trong những tháng hè, đừng vì cuộc sống kinh tế, đừng vì cái bả lợi danh, chức quyền địa vị mà quản thúc tuổi thơ, trong trường học, trong nhà trẻ, những khóa học hè. hãy để cho chúng em, chúng con tiếp xúc với trời cao biển rộng, biết sắp xếp chương trình thực thi cuộc sống, biết hòa mình trong cuộc nhân sinh và gánh vác trách nhiệm trong những việc mình làm.

Các em báo ơn quý anh chị, bằng những món quà đơn sơ và những thiện nghiệp các em đã làm để dâng lên tam bảo, đền đáp trong muôn một công ơn thầy cô và các anh chị của mình. Các em biết tổ chức mừng khánh tuế cho thầy và chư tôn trong ngày mãn hạ. Không có gì to lớn cả, nhưng kinh qua màn ảnh nhỏ, bước chân thầy tung hoành đây đó, có mặt khắp cả ba miền, không có thì giờ để ăn để nghỉ, nhưng luôn có mặt với các em trên từng cây số để giữ lửa cho mái ấm già lam, mà các bậc cha anh chưa chắc đã thành toàn.

Bởi các em liễu ngộ “Phật muôn đời tồn tại trong em chỉ có em bỏ Phật lang thang trong cuộc đời ngoại vọng mà làm gã cùng tử đói nghèo. Bước vào cổng THIỀN VIỆN các em đọc được 4 chữ PHẢN QUAN TỰ KỸ các em tự soi rọi vào chính mình và rõ thấu TỰ TÁNH vốn VÔ SANH. Các Anh chị dạy: HỌC HÀNH không hai, BIẾT LÀM chỉ một là hạ xuống cái móc treo ngược trong ba chữ VU LAN BỒN đây.

Trong lời đạo từ thầy không dạy các em là mấy mà dặn dò chư đạo hữu tăng Ni: Hãy Quán chiếu xét soi và thấu hiểu: “ Các em đây là hiện thân của thầy tổ chúng ta, hãy tạo điều kiện tối ưu trong năng lực mà mình có thể để các em và mình cùng THĂNG HOA thoát kiếp BÀNG SANH mới có thể HOÀN ĐỘ NHƯ THỊ Phải nên nhớ bởi tối sơ MỘT NIỆM sai lầm mà muôn kiếp nổi trôi sinh tử. Chùa mà không có GIA ĐÌNH PHẬT TỬ là đạo hữu và Tăng Ni đã xa lìa hạnh nguyện TIẾP CHÚNG ĐỘ THA. Quên mất TÂM BỒ ĐỀ thì là hành việc MA ngập chìm trong CƠN MÊ.

Phần LỄ đã xong phần HỘI lại đến Lễ đài giờ đây biến thành sân khấu, chương trình vừa mở màn có đạo hữu hốt hoảng chạy đến quỳ xuống Xin thầy gấp đến có đạo hữu hấp hối kính muốn gặp thầy trước lúc ra đi. Thầy đứng lên lịnh chư tăng tức thì cùng đến nơi hô niệm. Mới bước vào nhà NHƯ CỨU LỬA CHÁY ĐẦU. Thầy kéo ghế ngồi một bên và bảo: “Sinh thời cô muốn xuất gia, nhưng chồng con dâu rễ, hệ lụy thân tình không cho. Nay toàn gia nghe đây các người có muốn cho người thân mình được toại nguyện hay không? Tất cả đồng đáp là THUẬN MUỐN. Thầy bảo: Thế là cô toại nguyện rồi đấy thầy đặt Pháp danh thế phát cho cô đây là THÍCH TRÚC NỮ HÒA TÂM. Cô rưng rưng gật đầu, Thầy tán pháp và tuyên tụng BÁT NHÃ TÂM KINH chư tôn đạo hữu đồng hòa theo. Sau 7 biến bát nhã là hồng danh PHẬT THÍCH CA MÂU NI hơi thở của Hòa Tâm chậm dần đến phút 55 thì THÍCH TRÚC NỮ HÒA TÂM an nhiên ra đi.

Sự nhiệm mầu của sự khai thị và hộ niệm độ linh qua cơn mê thật không thể nghĩ bàn. Chúng tôi trở về thiền viện để dự tiết mục kết thúc lễ hội. Thầy trò cùng nhau hồi hướng bao nhiêu công đức lành nầy cho chúng sanh không kể kẻ thân người thù, bạn hiền bạn ác đều có chút vốn liếng duyên lành cùng Phật đạo rồi mai nầy cũng sẽ được sanh vào chốn yên vui./.

Thạnh không.

706 lượt xem