Thưa quý Anh chị em thân mến !
Nhân gian có câu : “ Lá lành dùm lá rách “. Trong chương trình học phổ thông, hay trong các mối quan hệ của xã hội, thường nhật chúng ta vẫn nghe câu nói này đâu đó! Sự biết và nghe thì ai cũng đã từng kinh qua, nhưng để hành cho được thì quả là một việc không dễ trong đời sống xã hội hiện nay…
Sự phát triển nhanh chóng của thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng tạo tiền đề khoảng cách, không đồng đều giữa Thành thị và Nông thôn – Cách biệt về đời sống, giàu nghèo trong xã hội – Tách biệt hành động đối xử và phân biệt giữa con người với con người trong cuộc sống quá rõ nét. Đa số tầng lớp trẻ hiện nay tiêm nhiễm thoái hư, tật xấu và văn hoá không lành mạnh, dẫn đến việc đạo đức và tư cách băng hoại, xuống cấp trầm trọng, viễn cảnh nghiện ngập, cướp bốc, cá độ và giết người diễn ra rất thường nhật.
Thực ra tôi không muốn tranh luận nhiều về vấn đề này cho đỡ tổn hao giấy mực, vì đây là chuyện quá đỗi thường tình, mắt thay tai nghe! Việc những Cô chiêu, cậu ấm ăn sáng hết cả chục triệu, những đại gia cao ngạo mua xe hàng chục tỷ, chơi cây cảnh hàng tỷ, và uống những chai rượu hàng chục triệu tới cả trăm triệu như những doanh nhân tiếp đãi quan chức..… là chuyện rất bình thường ở Việt Nam. Trong khi đó, có những cụ già không nơi nương tựa, những cô chú buông thúng bán bưng kiếm những đồng bạc lẽ, hay những cô cậu học trò nghèo vượt khó chỉ độc nhất một chiếc áo trắng và cả những mảnh đời bất hạnh, không vẹn toàn thân thể đang chờ những tấm lòng hảo tâm quyên góp…..
Đâu đó, hay trong sâu thẳm trong tâm hồn của những vị đang sống một cuộc sống rất xa hoa và lãng phí, đã bao giờ quý vị có chút suy nghĩ thoáng qua về sự chênh lệch này, đã bao giờ có chút trăn trở cho xã hội hay những người chung quanh với sự lãng phí vô độ đó….Hay chăng xã hội đang bận mãi mê với việc phát triển, các chương trình giáo dục không khơi dạy hoặc nhắc nhở quý vị phải sống một cuộc đời có trách nhiệm hơn với con người!? Câu trả lời xin dành cho quý vị làm công tác quản lý xh và quý Giáo sư, TS làm công tác giáo dục trong xã hội hiện nay !!
Có câu : “Kẻ tiểu nhân khi nghèo thì bủn xỉn, khi giàu thì kiêu căng". Người nghèo họ không cần biết người giàu làm những gì, nhưng họ rất ghét thói xa hoa lãng phí và kiêu căng, vì đó không phải là đạo đức, là văn minh, mà lại là thời đại " lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau…"….Anh chị em chúng ta là những người con Phật – Tu Phật – Học Phật, phải biết sống và làm việc cho tổ quốc và nhân dân mình, sống giản dị theo các pháp mà Đức Bổn Sư đã dạy. Phải biết yêu thương, che chở và dùm bọc với tất cả những người xung quanh, lấy công việc Từ thiện xã hội để giúp đời, giúp người và tích góp công hạnh….đó mới là người Phật tử chân chính, xứng đáng là người Đoàn viên GĐPT VN trên thế giới !
Mùa thu, những cơn mưa đổ ào và bất chợt năm nay càng nhiều hơn, trong sâu thẳm suy nghĩ của anh em, ai cũng lo lắng vì nếu trời không thuận, sẽ rất khó khăn cho chúng tôi tổ chức vui trung thu! 16h, ngày 29/09/2012 ( 14-8 Nhâm Thìn ) trời tạnh ráo, Anh em tập trung địa điểm và nhắm hướng QL14B lên đường. Ngôi chùa đầu tiên mà chúng tôi đến mang tên rất đẹp, như tên gọi của một cô thôn nữ miền sơn cước – Hà Vy. Như hay tin chúng tôi đến từ Ni sư, Dân chúng tập trung rất đông, từ cụ già đến trẻ con, từ thanh niên đến phụ nữ. Các em nhỏ hân hoan đón mừng trên những nụ cười rạng ngời, người lớn và các cụ già đến để chia vui và hò hát, sinh hoạt cùng anh em chúng tôi. Sau lời phát biểu của Ni sư là phần sinh hoạt chung vòng tròn và phát quà cho các em nhỏ, tôi loay hoay tìm góc cạnh để ghi lại quang cảnh chung của chuyến đi….Vì thời gian hạn chế và địa điểm còn nhiều nên anh em chúng tôi đảnh lễ Ni sư và tạm biệt bà con nơi đây sau 40p sinh hoạt chung.
Địa điểm dừng chân thứ 2 trên chuyến hành trình là Chùa Lập Thuận, nơi mà Ni sư đã chuẩn bị 100 chiếc Lồng đèn dành tặng cho các em nơi đây. Ổn định mọi thứ, Tôi gọi Thaotv đến bên em mắc “ Hội chứng down “ để thăm hỏi và ghi hình lưu niệm. Chiếc xe mà chúng tôi đem theo là tặng riêng em, để em có thể tự bản thân mình và có thể thuận tiên hơn trong cuộc sống hằng ngày. Trời đã nhá nhem tối, phát xong quà, Ni sư mời anh em chúng tôi dùng bánh canh tối lót bụng để tiếp tục chuyến hành trình đến Chùa Lục Nam, địa điểm cuối cùng của chuyến đi ngày hôm nay !
Mùa thu, những cơn mưa đổ ào và bất chợt năm nay càng nhiều hơn, trong sâu thẳm suy nghĩ của anh em, ai cũng lo lắng vì nếu trời không thuận, sẽ rất khó khăn cho chúng tôi tổ chức vui trung thu! 16h, ngày 29/09/2012 ( 14-8 Nhâm Thìn ) trời tạnh ráo, Anh em tập trung địa điểm và nhắm hướng QL14B lên đường. Ngôi chùa đầu tiên mà chúng tôi đến mang tên rất đẹp, như tên gọi của một cô thôn nữ miền sơn cước – Hà Vy. Như hay tin chúng tôi đến từ Ni sư, Dân chúng tập trung rất đông, từ cụ già đến trẻ con, từ thanh niên đến phụ nữ. Các em nhỏ hân hoan đón mừng trên những nụ cười rạng ngời, người lớn và các cụ già đến để chia vui và hò hát, sinh hoạt cùng anh em chúng tôi. Sau lời phát biểu của Ni sư là phần sinh hoạt chung vòng tròn và phát quà cho các em nhỏ, tôi loay hoay tìm góc cạnh để ghi lại quang cảnh chung của chuyến đi….Vì thời gian hạn chế và địa điểm còn nhiều nên anh em chúng tôi đảnh lễ Ni sư và tạm biệt bà con nơi đây sau 40p sinh hoạt chung.
Địa điểm dừng chân thứ 2 trên chuyến hành trình là Chùa Lập Thuận, nơi mà Ni sư đã chuẩn bị 100 chiếc Lồng đèn dành tặng cho các em nơi đây. Ổn định mọi thứ, Tôi gọi Thaotv đến bên em mắc “ Hội chứng down “ để thăm hỏi và ghi hình lưu niệm. Chiếc xe mà chúng tôi đem theo là tặng riêng em, để em có thể tự bản thân mình và có thể thuận tiên hơn trong cuộc sống hằng ngày. Trời đã nhá nhem tối, phát xong quà, Ni sư mời anh em chúng tôi dùng bánh canh tối lót bụng để tiếp tục chuyến hành trình đến Chùa Lục Nam, địa điểm cuối cùng của chuyến đi ngày hôm nay !
Qua hết những khúc cua đường bêtông hoá nông thôn cũng đưa chúng tôi đến được Chùa Lục Nam, lạ lùng thay khi đón đoàn chúng tôi là 4 Chú Lân của 4 đội, Chị Quảng Trang liên hệ ngay để lát nữa vào biểu diễn cho các em và mọi người cùng xem. Điện thoại rung, Anh Nguyên Hiển bận công việc không tham gia, nhưng thấy ở Đà Nẵng mưa lớn quá nên đt hỏi thăm Anh em chúng tôi như thế nào !?…Như các nơi khác, Anh Nguyên Biên tập trung các em sinh hoạt vòng tròn, đặt các câu hỏi Phật Pháp giản đơn để các em trả lời và tặng thưởng riêng để khích lệ tinh thần tu học của các em. Các đội Lân vào múa, chị Nguyên Diệu mượn mặt Địa, nhảy theo điệu trống pha trò thêm cho không khí buổi sinh hoạt chung. Hăng hái biểu diễn, có chú Lân còn phun cả Dầu, tạo lửa để tăng phần hấp dẫn cho mọi người, quang cảnh đầy ắp tiền cười và những tràn vỗ tay tán thưởng……. Ni sư khèo vai tôi bảo nhỏ : “ Anh nói với mấy anh chị, lát xuống bếp ăn Bắp nấu nghe…”. 20h15, Anh em kết thúc buổi sinh hoạt, xoay quần bên nhau ăn Bắp nấu nóng hổi do quý Bác Đ/h bê lên. Tôi đùa : “ Thưa Sư và mấy bác, con ăn 3 trái thôi, nếu còn thừa, cho phép con đem về mai dùng nhé !? “ . Sau tiếng trả lời, tôi gói ngay 4 trái vào bọc nilong, anh em cười giòn tan và đùa giỡn, Tôi nói lớn : “ Thôi tội, em không tham vậy đâu, phần này là của Bác Tài, bác đã cùng hành trình với chúng ta hôm nay mà ! “
Đồng hồ điểm 20h39, Anh em đê đầu bái biệt Ni sư và mọi người để lên xe. Một Đ/h tuổi ngũ tuần chạy theo bảo : “ mọi người chờ Ni sư một lát, Sư gởi bánh ít cho các anh chị dùng lúc về“. Xe chuyển bánh rời Đại Hồng, Mưa bắt đầu nặng hạt dần, ra đến đường lộ, Mưa xối xả trắng xoá cả con đường. Anh em chia nhau từng chiếc bánh mà Ni sư gởi tặng, Anh Nguyên Biên bông đùa : “ Thành quả của chuyến đem vui đến cho các em là đây, các Anh chị em chúng ta hãy thưởng thức hương vị ngọt ngào của nó đi nhé ! “. Thaotv tâm sự cùng tôi : “ Hay quá, lạ quá Anh nhỉ ! ở Đà Nẵng mưa lớn, ở đây không có một hột nào, lúc nãy anh em mình tổ chức không mưa, bây giờ về thì lại Mưa lớn, em nghĩ chắc có Long thần hộ pháp bảo bọc cho anh em mình làm việc đó anh…!”
Chuyến đi kết thúc, anh chị em về đến nhà ai nấy đều tèm nhem vì mưa quá lớn. Thân tướng ướt lạnh nhưng tâm hồn lại ấm áp tình yêu thương. Những giọt mưa như những lời vàng ngọc phủ khắp nhân gian của Đấng tự phụ luôn tưới tẳm, nhắc nhở và dạy bảo người Phật tử chúng ta phải sống có trách nhiệm hơn với xã hội, sống trong tình yêu thương bất vụ lợi với mọi người. Sống chân chính với Đạo tâm đem vui cứu khổ, Chia ngọt sẻ bùi và đùm bọc lẫn nhau trong nguồn yêu thương pháp lạc hoà quyện trong tất cả chúng sanh……
Thân ái !
Nguyên Linh
579 lượt xem
Tin khác
LÁ THƯ SEN TRẮNG (Bản tin Sen Trắng số 03) BBT Trang Nhà Thế Giới xin đăng tải lại bài sen trắng Vu Lan của Htr Nguyên Tín – Nguyễn…
Thưa quý vị, Quý vị nào có duyên cầm được bản chiêm tinh này, trong mùa xuân Quý mão, xin quý vị hãy mỉm cười với vận mạng của mình,…
NHỮNG NỐT NHẠC THẦM LẶNG Phụng thân mến, Chị cứ ngỡ rằng chị em mình còn có dịp được làm việc chung qua những lần thực hiện kỷ yếu như…
CẢM NIỆM XUẤT GIA 08-02 Nhâm Dần Năm 2022 Ánh trăng thượng tuần tháng hai Ấn Độ dần khuất nơi phía chân trời xa thẳm, in bóng trải dài nơi…