Thưa Anh chị em GĐPT Việt Nam !
Lịch sử không phải là một Mếu Thờ, Nó rất công bằng với tất cả Anh chị em chúng ta! Không chỉ là nơi : “ lưu danh, khắc ghi, tương truyền và vang vọng những tổ chức, cá nhân hay sự vật, hiện tượng xảy ra trong quá khứ đã mang lại những lợi lạc cho quần sanh…… Mà Nó còn là nơi ghi nhận rõ ràng, lên án, phê phán hay là những chứng cứ xác đáng được ghi chép một cách minh bạch và mạch lạc cho tầng lớp hậu bối mai sau”. Vị Trưởng Lão đã dạy : “ Tội báo những ai làm tiêu tan, chia rẽ, gây mất đoàn kết nội bội Phật giáo không bao giờ lớn hơn Tội báo làm mất Uy tín và bôi đen Phật Giáo – Sử sách sẽ mãi mãi lưu truyền những việc làm ấy đến đời sau cho con Cháu của chúng ta…”
Ngày xưa, có một Môn phái, chuyên đào tạo những nhân tố đủ Trí – đủ Tài – đủ Lực phục vụ cho đất nước. Một Môn phái mà từ ngàn xưa, ai ai cũng kính phục bởi cách hành hoạt, những ý chí và giá trị lợi ích của Môn phái này đã và đang mang lại những thay đổi nhất định cho Đất nước mà lịch sử mãi còn khắc ghi. Trãi qua bao thời gian, năm tháng khó khăn, sống trong lòng bao thế lực cầm quyền, gồng mình gánh chịu không biết bao nhiêu oan khiên. Biết bao nhân tố của Môn phái đã nằm xuống, ra đi và bước qua giữa cuộc đời, các tầng tầng lớp lớp kế thừa và phát huy những giá trị tinh tuý của Môn phái đã được sử sách lưu vang……
Đến một hôm, Vị sư phụ vì tuổi cao sức yếu, không đủ minh mẫn để cán đán công việc đào tạo và huấn luyện các Môn sinh nữa, Ông đã triệu tập mọi người để chuẩn bị cho cuộc họp Môn phái nhằm trao quyền thừa kế lại cho các Môn đồ của mình. Tuy rằng là một Môn phái rất uy phong, nhưng nội bộ vẫn đang có sự chia rẽ sâu sắc, bởi do một số cá nhân dùng sở học của mình để thị uy và thôn tính, cấu kết với các Thế lực bên ngoài nhầm chia rẽ càng sâu càng tốt giữa các Môn đồ, làm suy yếu Môn phái, gây suy sụp tinh thần của các Môn sinh……. May thay, biết được những suy tính và mưu đồ đen tối không mấy tốt đẹp này! Một số Môn sinh đã quyết tâm níu lấy tay nhau, tạo khối đoàn kết nhằm loại bỏ những nhân tố mặt áo Môn đồ nhưng mang giã tâm nham hiểm này ra khỏi Sư môn.
Trong cuộc họp toàn thể Môn phái hôm ấy! Vì không thể liên kết, lôi kéo một số Môn sinh nhằm tạo phe cánh cho mình, một số Sư huynh đã phản ứng ra mặt và tự ý rời bỏ tiền sảnh của Môn phái mà không có bất cứ lý do hay một lời giải thích thoả đáng nào…… Việc làm thiếu sáng suốt và tự phát của cá nhân đến ấu trĩ như vậy đã làm không ít Môn sinh bất ngờ, thiếu tôn trọng và ngay cả chính Sư phụ cũng không thể chấp nhận được hành động này! Cuộc họp sau đó của Môn phái vẫn được tiếp diễn và hoàn thành trong sự yêu thương, đoàn kết của các Môn sinh còn lại, nhằm gắn kết xây chung mái nhà mơ ước, hoàn thành tâm nguyện của các Bậc tiền bối hữu công đã ngã xuống vì lý tưởng thân yêu của Môn phái.
Sau một thời gian ngắn nghĩ suy và mưu tính! Vị sư huynh từ ý rời bỏ cuộc họp hôm trước một mặt to nhỏ, lôi kéo các Môn sinh khác phản biện lại kết quả và nội dung cuộc họp mà do chính sư phụ tổ chức hôm ấy. Một mặt thông báo với mọi người sẽ quay trở về Sám Hối vị sư phụ để mong được sự tha thứ và xin Sư phụ cho đảm nhận một Chức vụ trong Môn phái nhằm mục đích phục vụ cho Mưu đồ bất chính của mình.
Biết được những việc làm không chân chính và mưu toan đó, Vị sư phụ và tất cả anh em trong môn phái đã thống nhất ý chí theo tinh thần buổi họp hôm ấy đã quyết định, không thay đổi hay thêm bớt bất cứ một Nhân tố nào trong và ngoài Môn phái ít nhất là cho đến thời gian này !…… Mọi việc xem như ngã ngũ, biết rằng không thể thay đổi được việc gì giúp ích cho bản nhân, Vị sư huynh đó đã không quay trở lại, một hơi lặng mất tăm mang theo cả “ Ý nguyện Sám hối” Sư phụ của mình, lời Sám hối chân thành từ đứa Môn sinh vĩnh viễn đã không được thốt ra vì rằng: “ Lời sám hối đó chỉ mang tính trao đổi, có mục đích và mưu đồ Danh lợi cho cá nhân thấp hèn mà thôi !”
Anh chị em thân mến !
Là người Htr GĐPT Việt Nam, những người Hiếu Tu – Hiếu Học, luôn biết trao dồi và rèn luyện Đức hạnh, đem ánh sáng trí tuệ và từ bi phục vụ cho Đạo pháp – Dân tộc, mang suối nguồn yêu thương đến tất cả chúng sanh với Tâm Vô Cầu. Phải nhận thức rõ Danh Lợi là những thứ phù phiếm và huyễn hoá, phải xem Nó như một Đôi Dép Bỏ……
Đừng vì chút tư lợi cho riêng cá nhân, sự thay đổi của thời cuộc, biến thiên của xã hội, sự bức bách của các Thế lực mà bán rẻ lương tâm, cuối đầu chịu nô dịch và sai khiến, đặt NHU – CẦU cái Tôi của con người lên trên sự tồn tại của tổ chức và chúng sanh, dìu dắt Đàn em đi sai Mục đích – Tôn chỉ của tổ chức…… Rồi đây, Lịch sử sẽ phải viết tiếp những trang đen tối hay hào hùng với những cá nhân và nhân tố này!? Làm thế nào để con cháu chúng ta mai sau dám ngẩng mặt, hiên ngang tự hào là Đoàn viên của GĐPT Việt Nam đây!? Hãy cố gắng quán chiếu, soi rọi, nhận thức và Thành Tâm Sám Hối trước khi mọi việc đã quá muộn.
Thân ái !
871 lượt xem
Tin khác
LÁ THƯ SEN TRẮNG (Bản tin Sen Trắng số 03) BBT Trang Nhà Thế Giới xin đăng tải lại bài sen trắng Vu Lan của Htr Nguyên Tín – Nguyễn…
Thưa quý vị, Quý vị nào có duyên cầm được bản chiêm tinh này, trong mùa xuân Quý mão, xin quý vị hãy mỉm cười với vận mạng của mình,…
NHỮNG NỐT NHẠC THẦM LẶNG Phụng thân mến, Chị cứ ngỡ rằng chị em mình còn có dịp được làm việc chung qua những lần thực hiện kỷ yếu như…
CẢM NIỆM XUẤT GIA 08-02 Nhâm Dần Năm 2022 Ánh trăng thượng tuần tháng hai Ấn Độ dần khuất nơi phía chân trời xa thẳm, in bóng trải dài nơi…