Vào ngày hè nóng bức oi ả, gần 700 người tụ hội về Chùa Huệ Đức, tỉnh Bình Thuận để cùng nhau cắm trại hè toàn tỉnh như đã dự định hơn nửa năm trước. Ai cũng ríu rít, tung tăng trước hội trại, các anh thiếu nam lo dựng trại của GIA ĐÌNH, các chị thiếu nữ lo bếp núc, đi chợ nấu ăn, nấu uống chuẩn bị cho cuộc trại 2 ngày 1 đêm.

          Chiều đến trên nét mặt của mỗi người ai cũng hân hoan, hăng hái, hoà đổng trong môi trường Trại Lục Hoà và càng trang trọng, hùng hồn hơn trong buổi lễ khai mạc trại có sự chứng minh của Đại Đức Trụ Trì Thích Đồng Khánh, và Đại Đức Thích Nguyên Quả.

          Khi buổi khai mạc kết thúc, tất cả mọi người ai vào vị trí đó chuẩn bị trò chơi nhỏ để khởi động tinh thần cho trò chơi lớn, bên cạnh niềm vui của các em trại sinh là sự lo lắng của Sư Thầy Đồng Khánh, anh Trại Trưởng Minh Sử và các anh chị khác trong Ban Quản Trại khi chính quyền đang ra sức ngăn cảng việc dựng trại, tuy vậy Sư Thầy vẫn bảo bọc che chở cho đàn con. Khi rán chiều buông xuống, sau buổi cơm chiều các anh chị em chuẩn bị cho buổi lửa trại thật vui vẻ, một nhóm anh chị em lo hoá trang múa lửa, một nhóm khác tập lại bài văn nghệ của gia đình mình.

          Thế rồi giờ khắc đốt lửa trại cũng đã đến, tất cả các trại sinh tập trung trước sân quanh đống củi to lớn để tập trung đốt lửa trại. Màn đêm bao trùm, ánh lửa thiêng bùng cháy, bập bùng từng ánh lửa thiêng, ánh lửa cao ngút như gieo vào lòng mỗi Trại Sinh một Tâm Tình Lam keo sơn thắt chặt, và đồng thời tưởng nhớ khắc ghi tinh thần bất diệt hy sinh vì đạo của những vị Thánh Tăng, Phật Tử xưa kia đã không tiếc thân mình vùi trong ánh lửa thiêng và rồi bài hát Hồn Lửa Thiêng được cất cao, tiếp đến là những bài múa , hát đã đựơc tập dợt qua nhiều ngày để phục vụ cho đêm trại, khi câu chuyện lửa tàn kết thúc cũng là lúc cơn mưa bão đổ ào ạt xuống sân trại bé nhỏ, các anh chị lớn tìm chổ cho các em nhỏ trú mưa, các em thì lại nhường cho nhau những chiếc áo ấm mỏng manh, ngôi Chánh Điện nho nhỏ dột mưa cũng chứa được gần 100 em. Quý Thầy, quý Chú nhường chổ ngủ cho các em trại sinh vẫn không đủ chỗ. Mặc cho trời gió mưa bão bùng, Thầy vẫn mặc áo mưa rọi đèn pin đi tìm chỗ cho các trại sinh còn lại đang chịu mưa lạnh trú ngủ mà trong khi ấy đã hơn 11h khuya rồi các chú công an chính quyền vẫn điện thoại mời Thầy lên trình diện và bắt thầy phải cho dở trại trong đêm và viết cam kết, song không vì chịu thua trước quyền lực Thầy vẫn bảo bọc chúng con cho đến khi trời sáng. Không dừng ở đó, khi trời tờ mờ sáng các chú Công An lại tiếp tục mời Thầy lên và ép buộc Thầy phải cho dở trại nếu không sẽ dùng biện pháp mạnh để cưỡng chế. Thầy đã ký 06 cái biên bản và 02 bảng cam kết Thầy vẫn không sợ, Thầy chỉ sợ khi cơ quan nhà nước đến sẽ để lại những ấn tượng không tốt, kỷ niệm không hay trong ký ức mỗi trại sinh nên Thầy đành cho dở một số trại, nghĩ thương thầy sợ các chú công an làm khó thầy thêm nữa các anh chị Ban Quản Trại ra hiệu lệnh dở hết trại vào lúc 7h30 sáng, nhưng Thầy vẫn cho tất cả sinh hoạt đến 14h sáng ngày 12/06/2011.

          Tuy mưa bão dầm dề, gió giông sấm chớp, cuộc trại không trọn vẹn, không chơi được trò chơi lớn nhưng vẫn lưu trong mỗi trại sinh chúng em một bóng Thầy cao cả đã che chở đàn con trước uy quyền, trước giông bão ngày trại, một tình lam keo sơn chia chăn sẽ áo nhường nhau chỗ nằm, chỗ ngồi trước trời bão giông. Và sự chở che của các anh chị trong Ban Quản Trại Lục Hoà, ngàn năm lưu mãi tình gắn bó , tuy không cùng chung huyết thống dòng tộc, nhưng vẫn chở che nhường nhịn nhau qua hương sắc tình lam.

Nguyên Huệ

578 lượt xem