TIẾNG CÒI VÀ CUNG LÒNG GIỜ CUỐI
(Chỉ dành riêng cho trại Nhật Thường Gia Định 2011)
(LNV: Vào trại anh Trưởng Ban và cũng là Trại Trưởng ủy thác tôi nói câu chuyện dưới cờ nội dung gồm ba ý: Tài Năng, Trí Tuệ và Tinh thần trách nhiệm, và trước khi bế mạc trả còi lệnh, tôi xin phép anh trại trưởng và chị Bình Nguyên thổi tiếng còi và cung lòng giờ cuối dù trại đã qua đi)
Ban quản trại và Huynh Trưởng trại sinh kính mến!
Cách đây 36 giờ đồng hồ tôi thay mặt cho khối đời sống trại nhận chiếc còi lệnh nầy và long trọng tuyên hứa bằng tất cả tấm lòng và tinh thần trách nhiệm sẽ đưa trại đến thành công tốt đẹp. Tôi trân trọng hai tay nâng chiếc còi biểu thị của uy quyền và mệnh lệnh tối cao trổi tiếng còi đầu tiên khởi động vận hành TRẠI HỌP BẠN HUYNH TRƯỞNG GIA ĐỊNH 2011.
Lúc ấy 195 Huynh Trưởng TRẠI NHẬT THƯỜNG có nghe tiếng THÁC MAI gầm thét bên tay trái lễ đài, giữa trưa trời miền Nam mưa hạ (13 giờ) ánh mặt trời nhìn qua kẻ lá yếu ớt lất phất những hạt mưa bay, và ACE có nghe bốn câu Ca Dao Việt Nam:
Trâu ơi ta bảo Trâu nầy
Trâu ra ngoài ruộng Trâu cày với ta.
Cấy cày vốn nghiệp nông gia,
Ta đây Trâu đấy ai mà quản công.
Đang vút cao theo điệu đồng dao theo nhịp thở, theo con tim, theo từng bước chân ta, trên con đường hoằng hóa, Ta đây trâu đấy thảy cả là Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam.
Ta âm thầm cày bừa mãnh đất tâm và gieo mầm Bồ Đề cho sự sống để đâm chồi từ bi và nở rộ bông hoa Huệ Trí, cục bộ ích kỹ mê si sẽ ra đi và cuộc đời sẽ hạnh lạc biết bao!
Trại chúng ta là trại Lục Hòa, khi ta xử sự với nhau trong tinh thần KỈNH PHÁP thì TRẦN GIAN là CỰC LẠC để cùng nhau CỘNG TRỤ. Dù bôn ba, chật vật với bao điều khốn khó mỗi chúng ta đều là những cành hoa. Cành hoa không phải bằng thực vật, không phải bằng màu sắc, không phải bằng hương thơm, mà là bằng tất cả năm hương hoa chân chính tỏa ra từ giác thân nầy.
Nếu mất đi KỈNH PHÁP. LỤC HÒA kia trở thành LỤC DỤC thì sự vận hành của trại nầy nào khác con suối kia đang chảy xuôi theo dòng sanh tử trên SÔNG MÊ trên BỂ KHỔ uổng công phí của hỏng cả đời người tiếc thay!
Ban Quản Trại, ACE Huynh Trưởng Trại Sinh hãy lắng nghe:
Giờ đây Thác Mai tuyệt nhiên không còn tiếng thét gào, và ACE hãy cùng nhìn ra chung quanh đây: Cây cối thẳng tắp như vươn mình lên cao để được nhìn trời xanh để cùng thấy Bình Nguyên thấp nhưng tỏa rộng ngút ngàn bao la.
Nước leo trên đá cuội, thác lao xuống vực sâu, cây vút cao muốn ra khỏi đại ngàn, ba mươi sáu giờ đã qua, Trại Nhật Thường khép lại.
TRƯỚC GIỜ CHIA TAY XIN
Nghe tiếng chuông ta buông tất cả,
Nghe tiếng mỏ ta bỏ ngoài tai,
Những bất hòa những chướng ngại kể cả những sai trái mà thân hữu vô tình kinh qua.
Xin tất cả hãy xòe tay ra và đưa lên cao (Thét lên cho to và dừng lại vài dây đồng hồ) Tôi hô NHẬT THƯỜNG ACE đáp DŨNG thu tay lại và buông xuống thư giản.
Xin vạn lần đa tạ cám ơn vì:
Toàn trại đã nghe rất rõ,
Vì toàn trại đã rõ nguồn cơn
CHÁNH NIỆM TRONG TƯ DUY, TRONG Ý NGHĨ, TRONG NÓI NĂNG, TRONG HÀNH ĐỘNG và thấu rõ nỗi niềm của Ban quản trại của Khối đời sống trại chúng tôi trong TIẾNG CÒI VÀ CUNG LÒNG GIỜ CUỐI.
Hai tay nâng chiếc còi lên cao rồi từ từ hạ xuống đưa lưởi gà của tù và vào miệng, hít một hơi dài vào lồng ngực rồi thở ra theo cung bậc của lòng mình. Anh chị em HT BQT và TS trại Nhật Thường kính yêu!
Bình Nguyên không thổi tiếng còi giờ cuối vì chị không còn sức và chiếc tù và đã hỏng có nghĩa là TIẾNG CÒI VÔ THANH. Im lặng trong chánh pháp là cốt lõi còn đọng lại của trại Nhật Thường vậy./.
THỊ NGUYÊN
468 lượt xem
Tin khác
LÁ THƯ SEN TRẮNG (Bản tin Sen Trắng số 03) BBT Trang Nhà Thế Giới xin đăng tải lại bài sen trắng Vu Lan của Htr Nguyên Tín – Nguyễn…
Thưa quý vị, Quý vị nào có duyên cầm được bản chiêm tinh này, trong mùa xuân Quý mão, xin quý vị hãy mỉm cười với vận mạng của mình,…
NHỮNG NỐT NHẠC THẦM LẶNG Phụng thân mến, Chị cứ ngỡ rằng chị em mình còn có dịp được làm việc chung qua những lần thực hiện kỷ yếu như…
CẢM NIỆM XUẤT GIA 08-02 Nhâm Dần Năm 2022 Ánh trăng thượng tuần tháng hai Ấn Độ dần khuất nơi phía chân trời xa thẳm, in bóng trải dài nơi…