Trong thế giới nhân sinh mọi người đều có mẹ. Trong thế giới nhân sinh mọi người đều có cha. Mẹ muôn đời là nguồn sữa ngọt để nuôi con khôn lớn nên người. Cha muôn đời là chỗ dựa vững chắc cho các con y nương. Mẹ là mặt trời, là trăng sao, là ca dao, là cổ tích, là con diều mơ ước, là chuối ba hương, là đường mía lau, là hòn đảo an toàn cho con cư trú.

Đã là mẹ thì không có mẹ anh, mẹ em, mẹ chị, bởi bà mẹ nào cũng chất ngất yêu thương và từ bi vô lượng cứ tưới tẫm cứ rót xuống đời con tất cả những gì mẹ có thể. Năng lượng mẹ cho con từ đạo lý hiếu sinh, từ thiện pháp xuất sanh.
Tình mẹ là tình không biên giới. Không phân biệt huyết nhục màu da, thành bại nên hư. Cho nên giang sơn Tổ quốc ta cũng gọi là mẹ. Hồn thiêng sông núi ta cũng gọi là mẹ. Bởi những đứa con ưu tú yêu nước thương dân, hay những đứa con hư vong ân bội nghĩa, bán đứng cả quốc gia dân tộc, mẹ vẫn yêu thương, mẹ vẫn chở che, mẹ vẫn ôm chặt hình hài trong vòng tay mẹ dù chỉ còn một nắm xương khô. Mẹ tha thứ và bao dung tất cả. Nên hết thảy chúng ta đều là con của mẹ, chớ dại khờ thù hằn chém giết bức hại lẫn nhau. Nói đến ngày The Mothers day, ta không thể nào quên mẹ Ann Revers Javis (1933-1905). Người đã sinh 11 người con, nhưng chỉ còn lại bốn. Người khai sinh ra Câu Lạc Bộ Nhật Hành The Mothers day work Clubs khi đất nước nội chiến đánh nhau (1861-1865) Bà tổ chức ngày hữu nghị của các bà mẹ. Bởi những đứa con nằm xuống dù là miền Nam miền Bắc đều là con của mẹ. Mẹ là người nữ chúng ta đây. Người sản sanh ra thế hệ binh lính nầy. Cha của nó là quê hương là tổ quốc, là Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Chiến tranh Nam Bắc Mỹ ngày ấy đang xảy ra. Khi cuộc chiến kết thúc, bà đăng đàn diễn thuyết. Toàn dân như quên đi cuộc chiến tranh, như quên đi một chuyện cổ tích ngày xưa không tốt đẹp. Should auld acquaintance be forgot (Xin hãy quên đi chuyện ngày xưa, ngày xưa) Và từ đó họ vươn lên là một cường quốc đứng đầu thế giới.
Còn chúng ta chiến tranh khép lại gần 40 năm. Có bao nhiêu người mẹ miền Nam có con mình ngã xuống nay còn trơ thân già không chỗ nương thân. Có bao nhiêu đứa con thương tật đã hóa ra tàn phế lê la kiếp sống giữa đường phố xa hoa nhộn nhịp đông người. Khi quê hương đất nước vẫn còn ngủ yên trên chiến thắng hát bài ca quê hương ngạo nghễ khi đất nước vẫn còn tụt hậu đói nghèo và dãy đầy bạo lực bất công.
Mẹ Jarvis qua đời vào ngày 09 tháng 5 năm 1905. Hai năm sau con của mẹ là Anna Jarvis đã thuyết phục nhà thờ cữ hành lễ Mothers day nhân ngày mất của mẹ. Chín năm sau cô vận động thành công Tổng Thống Woodrow Wilson công bố chủ nhật thứ nhì tháng năm là ngày Mothers day trên toàn nước Hoa Kỳ.
Còn ta có truyền thống lâu đời thảy cả là cháu là con của mẹ Âu Cơ vì cùng chung từ một bọc sanh ra. Nên tất cả gọi nhau bằng hai chữ đồng bào. Mẹ ta là Tiên cư trú ở trên trời. Biểu tượng của nét đẹp tuyệt vời. Đẹp từ lòng nhân ái. Đẹp từ hạnh từ bi. Đẹp thanh tịnh trang nghiêm. Vì khế thời không đam mê dục lạc nên chia tay. Đẹp nhẫn nhục hy sinh chịu đựng nuôi con. Cái đẹp phải trèo lên vượt qua, xuyên rừng lội suối, vượt núi trèo đèo. Nối được chí cha là Rồng Thiêng oai dũng. Làm chủ cả biển đông. Làm chủ cả không trung. Là mạch nguồn của nhân gian của sự sống của sáng tạo của Tự do, xuống núi mà không hề chuối nhủi vấp ngã. Đi trong biển đông mà không hề thiệt mạng chết chìm. Đi trong nhân gian thần tốc an lành như Lý Thường Kiệt, Hưng Đạo Vương, Lê Lợi, Quang Trung. Thế ngày nay có đứa con nào đứng lên kêu gọi hay thực thi xóa bỏ hận thù Nam Bắc. Chúng ta là con mẹ Âu Cơ phải chung lòng đấu cật để bảo vệ Tổ Quốc, bảo vệ quê hương. Phải mở mang dân trí đến thượng nguồn cao sơn. Kể cả vùng biển vùng trời hải đảo xa xôi. Phải cải thiện dân sinh, có cái ăn cái mặc được học hành cư trú, công ăn việc làm. Đất nước nào phải của riêng ai. Tương lai tổ Quốc nào chỉ phải nằm riêng trong tay ai.
Việt Nam và các nước Á Đông cũng có ngày của mẹ. Ngày rằm tháng bảy Vu Lan. Ngày tự tứ của chư tăng. Ngày hoan hỷ của chư Phật và Ngày Xá Tội vong nhân.
Kỷ niệm ngày mẹ của Tây Phương là ngày NIỆM TƯỞNG THIẾT THA VỀ MẸ. Ngày rằm tháng bảy là NGÀY PHÁT HUY TOÀN BỘ NĂNG LỰC CỦA KẺ LÀM CON ĐỐI VỚI ĐẤNG SANH THÀNH.
Vua Thuấn không để tiếng xấu cho cha mà được xưng tôn Đại Hiếu. Ngài Mục Kiền Liên nỗ lực độ mẹ dù bà Thanh Đề không là một đấng mẫu từ. Bởi Thế Tôn đã nhiều lần dạy bảo Là thân người khó được, Phật Pháp khó nghe,Tăng bảo khó gặp, Thiện trí khó cầu. Thế mà nay ta có tất cả Thì Công Sinh của cha. Là Công Đẻ của mẹ là vô cùng thâm trọng nào có gì so sánh nổi, phải không chị, không anh, không em?
Khi còn niệm tưởng về mẹ thì vào lúc nào? ở đâu? Mẹ vẫn trong ta, mẹ vẫn quanh ta, mẹ vẫn bên ta. Ba trăm sáu mươi lăm ngày trong năm thảy cả đều là ngày của mẹ. Vì một ngày không mẹ là một ngày mồ côi. Làm sao con sống nổi nên người.
Do đó ta có MẸ HIỀN QUAN THẾ ÂM. Ngàn mắt soi trùm vạn hữu. Ngàn tay cứu vớt muôn loài. Mắt mẹ nằm trong tay. Nên mắt thấy tay làm mà cuộc đời hạnh lạc.
Con là nối thạnh hạt giống cho cha. Con là cánh tay nối dài của mẹ. Hãy quán xem mẹ cha ta hiện hữu thế nào trong máu huyết thịt da, trong tư duy trí tuệ của ta.
Yêu kính mẹ cha không là bổn phận, không là trách nhiệm mà là cách tiếp thu dòng sữa ngọt ngào. Ai không chăm sóc phụng dưỡng mẹ cha là kẻ không có con tim, dù giàu sang danh vị đến đâu cũng chỉ là một kẻ mồ côi./.

THỊ NGUYÊN.

499 lượt xem